La Mẫn Tuyên và Tô Hữu Duy chính thức có buổi tối dưới ánh nến đầu tiên sau khi kết hôn.
Nhìn một bàn đầy ắp thức ăn cùng những ngọn nến lung linh huyền ảo, La Mẫn Tuyên tặc lưỡi. Tô Hữu Duy nhìn khó gần, ít nói như vậy mà cũng lãng mạn phết.
Có điều hình như hơi phô trương thì phải.
Cô có cảm giác mình chính là Belle trong câu chuyện cổ tích “Người đẹp và quái vật” được quái vật cung phụng hoành tráng, nào là những bữa tiệc linh đình, những món trang sức và váy áo đắt tiền.
Nói vậy thì Tô Hữu Duy chính là loại quái vật đẹp trai nhà mặt phố, bản thân làm to rồi còn gì?
Tô Hữu Duy thấy cô mãi mà chưa động đũa, thắc mắc hỏi: “Đồ ăn không hợp khẩu vị của em sao?”
La Mẫn Tuyên hoàng hồn nhanh chóng nói: “Làm gì có, tại nhiều món quá nên không biết ăn gì trước.”
Tô Hữu Duy “ừm” một tiếng rồi gắp cho cô miếng mề gà chế biến tinh xảo: “Ăn đi.”
Hay thật, Tô Hữu Duy vớ đại mà cũng ngay món cô thích nhất. La Mẫn Tuyên quả thật thích nhất là ăn mề gà.
Cô cười cười đáp lễ, cũng gắp lại cho anh một miếng thịt bò.
Có qua có lại mới toại lòng nhau mà.
Cả buổi ăn chỉ diễn ra vài câu nói như thế. La Mẫn Tuyên để ý thấy Tô Hữu Duy ăn rất ít, chỉ gấp vài miếng qua loa lấy lệ là xong. Nhìn cô ăn còn nhiều hơn là anh ăn nữa.
Thế quái nào ăn uống như vậy mà dáng vẫn đẹp nhỉ? Chẳng phải nên gầy nhom tong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-phan-hon-nhan-to-tong-dung-tuong-bo/278896/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.