Tô Hữu Duy mặc dù cùng đối tác kính rượu, nói vài câu xã giao nhưng ánh mắt vẫn luôn đặt lên người La Mẫn Tuyên.
Cô đứng lẻ bóng bên bàn tiệc, ai đến chúc mừng cũng mỉm cười đáp lại giống như cô thật sự hài lòng và hạnh phúc với cuộc hôn nhân này. Nhưng anh vẫn nhìn thấy được một nỗi buồn không tên phảng phất trong không khí tưng bừng.
Bị ép buộc ở bên cạnh người mình không yêu, sẽ hận. Phí Dương đã nói thế.
Tô Hữu Duy lén lút đưa tay sờ vào vị trí tim mình, cảm giác đau nhói khiến nụ cười anh trở nên gượng gạo.
Bên này, Dạ Nguyệt đang tiếp khách Châu Sơ Ly uyển chuyển đi tới đối diện cô. Lễ phục trắng tinh lộng lẫy, mặt hoa da phấn. La Mẫn Tuyên công nhận Châu Sơ Ly cũng có chút tư sắc. Nhưng lại không biết điều.
“Chị à, không ngờ chị mặc váy cưới lại đẹp như vậy đấy. Đúng là đâu ai biết trước được chữ ngờ, em còn đợi xem phim chị đóng ra mắt thì chị đã đi lấy chồng rồi. Thế nào, kết hôn xong có muốn tiếp tục đóng phim cấp ba gì đó không? Em sẽ giúp chị tiến cử.” Châu Sơ Ly cười thân thiết với La Mẫn Tuyên. Người ngoài nhìn vào còn nghĩ hai người là chị em tình thâm.
Cô ta còn tưởng La Mẫn Tuyên lợi hại thế nào hoá ra chỉ được cái mạnh miệng. Bị đuổi ra khỏi nhà nghèo mạt đến mức phải đóng phim cấp ba, sợ là đã trao thân cho mấy tên đạo diễn bụng to đầu hói rồi ấy.
La Mẫn Tuyên nghe Châu Sơ Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-phan-hon-nhan-to-tong-dung-tuong-bo/278890/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.