Tô Hữu Duy xoa mi tâm dựa lưng vào ghế. Bắt đầu từ ngày rời khỏi bệnh viện anh đã ở trong tình trạng mệt mỏi như thế này.
Anh đang do dự.
Đứng giữa hai sự lựa chọn. Một là hoàn toàn buông bỏ chấp nhiệm trong lòng, để cô ấy vui vẻ sống hết một đời mà chẳng có anh tồn tại. Hai là mạnh mẽ cướp đoạt cô ấy về tay mình, mặc kệ người trong lòng cô ấy là ai.
Chẳng ai dạy cho Tô Hữu Duy cách để yêu một người. Anh là một thương nhân, đều anh giỏi nhất chính là cân đo đong đếm lợi ích, thiệt hại của mọi quyết định.
Mà lợi ích lớn nhất đối với Tô Hữu Duy chỉ có La Mẫn Tuyên mới có thể đáp ứng.
Cốc cốc cốc
Tiếng gõ cửa cắt ngang suy nghĩ anh, Tô Hữu Duy lấy lại tinh thần đáp một tiếng.
“Chủ tịch, có người đưa cho anh một tập văn kiện. Anh ta nói anh ta họ Lương.”
Tô Hữu Duy gật đầu: “Cứ để lên bàn đi!”
“Vâng”
Thư kí báo cáo một hồi công việc liền đi ra ngoài.
Tô Hữu Duy nhắm mắt dưỡng thần rất lâu mới chậm rãi cầm tập văn kiện lên mở ra xem. Ánh mắt anh từ thẫn thờ cho đến kinh ngạc rồi lặng lẽ bình tĩnh lại.
Châu Ngọc Mai - mối tình đầu? Con gái riêng - Châu Sơ Ly?
Không biết nên nói La Bình si tình hay là ngu ngốc nữa.
Ông trời đã cho anh một cơ hội lớn như thế nếu như anh không làm gì đúng là có lỗi với bản thân mình rồi.
Cùng lúc đó bên phía La gia đang gà bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-phan-hon-nhan-to-tong-dung-tuong-bo/278888/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.