Dương Thư Lạc ngồi trước bàn điền vào biểu mẫu.
Nam sinh mặc đồng phục liếc nhìn cậu, sau đó y quay đầu, ghé vào tai Thẩm Chiêu Lộc thì thầm, “Cậu định tuyển cậu ta vào thật hả?” Hội học sinh không hề thiếu người mà!
“Tớ đã xem bảng điểm gần đây nhất của cậu ấy rồi, đạt điểm cao đều các môn, nếu vào hội học sinh cũng sẽ không trì hoãn việc học của cậu ấy.”
“Tiến bộ rất nhanh à…”
“Sau này áp lực học tập sẽ nặng nề hơn, chúng ta cũng có thể dành ra nhiều thời gian hơn để học tập.” Thẩm Chiêu Lộc có chút đăm chiêu nở nụ cười.
Hội học sinh tuyển thành viên mới, sau khi biết tin, Dương Thư Lạc lập tức nộp đơn đăng ký không chút nghĩ ngợi. Đối với cậu mà nói, đây chính là cơ hội hiếm có để cậu được gần hơn một bước với người mình ngưỡng mộ.
“Dương Thư Lạc đúng không?”
Thẩm Chiêu Lộc ghi lại tên của cậu vào danh sách.
Ngòi bút quét qua mặt giấy, thiếu niên theo dõi nét chữ mạnh mẽ của anh, đột nhiên lên tiếng nhắc nhở: “Thư trong ‘thư thái’.”
“Ngại quá, nhìn cái tính hấp tấp của anh này.” Thẩm Chiêu Lộc cúi đầu nhìn kỹ lại, phát hiện mình lại viết thành ‘thư’ trong ‘thư pháp’ (*).
(*) Chữ ‘thư’ [舒] trong tên Dương Thư Lạc là [舒服] – Thư thái. Thẩm Chiêu Lộc lại ghi nhầm thành chữ ‘thư’ ‘[书] trong [书法] – Thư pháp.
“Bạn học Dương Thư Lạc, hoan nghênh em gia nhập hội học sinh.”
Một bàn tay đưa về phía cậu, ánh mắt của đối phương mang theo vài phần ý cười, Dương Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-yeu-tham/831170/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.