Đến cuối tháng Lạc Xuất Vân trả lương cho hội thợ cắt tóc, ngậm điếu thuốc định kéo rèm cửa lại, lúc quay đầu qua thì tình cờ thấy người nào đó vội vã chạy ra từ một ngõ nhỏ.
Anh cau mày ngạc nhiên nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mặt, mơ hồ nói: “Tử Tử…?”
Thôi Tử Tử mặc đồ nam, áo phông trắng đơn giản phối với quần jean, khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi.
Thôi Tử Tử nắm lấy tay anh, chỉ nhẹ nâng tay đã xốc cả người anh lên. Lần đầu tiên Lạc Xuất Vân nhận ra đứa nhỏ này đã là một người đàn ông rồi, sức lực cũng lớn ghê ha….
Song, còn chưa kịp phản ứng đã thấy xe của Nhan Nhan phóng nhanh vào con hẻm.
Thôi Tử Tử mở cửa xe trực tiếp nhét cả người Lạc Xuất Vân vào, cái người vừa mới phản ứng được một chút khó hiểu hỏi: “Sao vậy? Chuyện gì mà gấp gáp thế?”
Thôi Tử Tử lau mồ hôi, ngậm miệng không nói gì, Nhan Nhan liếc nhìn Lạc Xuất Vân qua kính chiếu hậu, nhàn nhạt nói: “Vu Sơn xảy ra chuyện rồi.”
Lạc Xuất Vân còn đang hé miệng, đột nhiên đầu óc trở nên trống rỗng.
Ngay sau đó cả người anh không kiểm soát được run lên bần bật.
Thôi Tử Tử thấy anh như vậy vô cùng sợ hãi, sắc mặt trắng bệch ôm lấy Lạc Xuất Vân: “Anh ơi! Anh…. hít thở, hô hấp! Đừng làm em sợ, anh à…”
Nhan Nhan thấy vậy định tấp xe vô lề thì Lạc Xuất Vân đột nhiên hét lên: “Đừng dừng lại!”
Y đẩy cần số rồi gia tăng tốc độ, không quay lại phía sau xem xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tua-nhu-tinh-yeu/831368/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.