Thôi Tử Tử lúc nào cũng cho mình là người đẹp nhất nên lúc gặp Lạc Vu Sơn thì bị sốc mất một thời gian. Sau đó ở cùng nhau rồi thì cậu nhóc rất chi là vui vì biết hắn không thích mặc đồ nữ… Quả nhiên chế vẫn là mỹ nhân đẹp nhất….
Đáng tiếc lúc cậu đang trốn sau bụi hoa gần quán bar với Lạc Vu Sơn thì được chứng kiến cảnh Nhan Nhan biểu diễn múa thoát y, Thôi Tử Tử giơ cờ trắng xin hàng ngồi khóc tu tu.
“Quá…. Thật quá đáng….” Thôi Tử Tử thút tha thút thít nấc cụt: “Xinh đẹp hơn cả mình, anh ơi anh.”
Lạc Vu Sơn: “……Cậu im miệng lại dùm tôi được không?” Hiện tại tâm trạng hắn cực kì kém, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng như có thể đông chết người. Tên Nhan Nhan kia không những nhảy nhót thiếu đứng đắn, y còn lôi kéo anh trai của hắn.
Lạc Xuất Vân một mặt xoắn xuýt bị Nhan Nhan kéo lên sân khấu, đối phương dí sát vào anh đung đưa mông. Thoát y gần hết chỉ còn mỗi lớp áo choàng mỏng tanh có thể thấy rõ bộ nội y tình thú bên trong. Dưới sân khấu rất nhiều người với tay lên muốn sờ mông Nhan Nhan…. Sau đó thương thay cho Lạc Xuất Vân, mông mình cũng bị sờ soạng…..
Anh chửi thề “Đệt” liền chọc cười Nhan Nhan.
“Sao cưng giống mấy em gái mới lớn vậy hả?” Nhan Nhan với tay choàng vào cổ Lạc Xuất Vân. Hôm nay y trang điểm rất đẹp, vẽ một cánh bướm to ở khóe mắt, giữa ánh đèn mờ ảo lập lòe tỏa sáng.
Lạc Xuất Vân bất lực: “Anh trêu chọc tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tua-nhu-tinh-yeu/250534/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.