Bảy giờ bốn mươi phút: "Phòng ăn nhỏ của giáo viên" ở cuối hành lang đã được thu dọn sạch sẽ từ lâu, Triệu Ý lượn quanh một vòng rồi lại chui vào phòng bếp. Thạch Đầu đang rửa chén, cả hành lang ngoài hắn ra thì không có nửa bóng người. Đến lúc này Triệu Ý mới cảm thấy cậu làm giáo viên có vẻ không được xứng chức cho lắm.
"Anh Triệu dậy rồi ạ!" Thạch Đầu úp xong chén bát đã rửa, xoa xoa hai tay đã rửa sạch lên quần, nhìn Triệu Ý cười vui vẻ.
Đứa bé này rất thích cười, nơi này giống như có một tảng đá (Thạch Đầu) vĩnh viễn không biết buồn. Mỗi lần thấy Triệu Ý đứa bé này đều cười rất chân thành.
Hơi ngốc ngốc, nhưng rất dễ thương.
"Ừ." Triệu Ý đi vào trong bếp, ngó trái ngó phải: "Còn gì ăn không?"
"Còn, anh Sơn có để phần anh đấy."
Thạch Đầu lấy một cái bát sạch, mở nắp nồi múc một bát cháo hoa, lại lấy từ chõ hấp ra mấy cái bánh bao và một bát khoai tây thái sợi nhỏ, bày từng món từng món lên bàn.
"Anh Sơn để phần cơm cho anh mà Trần Diệu, Nghiêm Thắng không nói gì sao?" Triệu Ý sờ mép bàn, thấy dính dính nhưng cậu vẫn dựa vào bàn, cong môi cười.
Thạch Đá mờ mịt nhìn cậu, hỏi: "Nói gì cơ?"
Quả nhiên là ngốc mà!
"Không có gì." Triệu Ý cười, vươn tay nhặt một sợi khoai tây trong bát lên, bỏ vào miệng nhai nhai.
"Ui, anh Triệu, anh đừng dùng tay bốc thức ăn, không sạch đâu, để em lấy đũa cho anh."
Triệu Ý cầm đũa, một tay bưng bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/778682/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.