Tám giờ tối, Kỷ Sơn Thanh đẩy cửa phòng bệnh vào.
Triệu Ý đang ngồi trên ghế cạnh giường nghịch di động, ông hiệu trưởng đã ngủ.
Trong phòng yên tĩnh không tiếng động, tiếng mở cửa vô cùng rõ ràng.
Triệu Ý nghe thấy tiếng ngẩng đầu lên, vừa hay lọt vào mắt Kỷ Sơn Thanh.
Kỷ Sơn Thanh đứng ở cửa ngạc nhiên, nhẹ chân đi tới, anh đến gần giường dém lại chăn cho ông hiệu trưởng, tay đè lên vai Triệu Ý ra hiệu cho cậu ra ngoài.
Triệu Ý đi theo Kỷ Sơn Thanh ra ngoài, đến cầu thang cuối hành lang anh mới dừng lại, nghiêng đầu hỏi cậu: "Ăn cơm tối chưa?"
"Ông hiệu trưởng ăn rồi."
Từ xế chiều đến giờ cậu vẫn ở phòng bệnh, hơn năm giờ cậu xuống tầng mua cơm, chăm sóc ông ăn xong thì đi ngủ, cậu không có chuyện gì làm.
Kỷ Sơn Thanh hỏi: "Còn em?"
"Lúc ấy em chưa đói."
"Bây giờ đói chưa?"
Triệu Ý gật đầu, giờ hơi đói rồi.
Kỷ Sơn Thanh nhìn cậu, đi xuống cầu thang.
"Đi nào, anh đưa em đi ăn."
Triệu Ý đi theo sau anh, nhìn Kỷ Sơn Thanh, anh xuống cầu thang, cậu cũng xuống cầu thang.
Phòng bệnh ở tầng ba, Triệu Ý vừa đi vừa hỏi: "Anh luôn đến bệnh viện giờ này sao?"
"Không xác định, có lúc sớm hơn có lúc muộn hơn."
"Không mệt à?"
"Tàm tạm."
Hai người xuống tới nơi, đi qua sảnh, ra khỏi khu nội trú, không khí bên ngoài dễ chịu hơn nhiều.
Triệu Ý đi nhanh hơn, đuổi kịp bước chân Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/3536994/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.