Kỷ Sơn Thanh im lặng rất lâu, giống như đang tìm xem nên bắt đầu nói từ đâu.
Anh chậm rãi đi vài bước, cân nhắc tìm từ, mở miệng.
"Năm hai mươi tuổi anh nhập ngũ, tham gia kế hoạch "Chiến Phong", một năm sau kết thúc huấn luyện thì bắt đầu nhận chút nhiệm vụ không lớn không nhỏ. Anh Phong làm huấn luyện viên của anh nửa năm, sau đó thì anh không thấy anh ấy trong bộ đội nữa. Anh đi tìm Đoàn trưởng lúc ấy hỏi thì được biết anh Phong đã giải ngũ. Anh còn thấy lạ là anh Phong xuất ngũ đột ngột quá, chẳng từ biệt ai, cũng không thấy dấu hiệu nào báo trước. Lúc trẻ trong lòng không giữ việc gì quá lâu, lúc ấy anh nhận ngày càng nhiều nhiệm vụ, độ khó ngày càng tăng, anh bận rộn công việc nên cũng không tìm hiểu đến cùng, hơn nữa Đoàn trưởng cũng không có lý do gì lừa gạt anh chuyện này... Lần tiếp theo anh thấy anh Phong là ở Vân Nam, trong một tụ điểm chế tạo ma túy ở Nam Tán. Năm hai mươi ba tuổi anh bắt đầu nhận chuyên án ma túy, lúc ấy tiểu đội chỉ có hai mấy người, nhiệm vụ cấp trên giao là điều tra và bắt giam, nhưng anh lại cảm thấy mình đủ sức phá tan cứ điểm điều chế ma túy này. Ban đêm hôm ấy anh tự mình đi nghiên cứu địa hình, dự định ngày mai dẫn đội đi tập kích, chỉ là... anh đã đánh giá quá cao chính mình."
"Lúc bị bắt anh đã biết mình không sống nổi. Trong bọn đó có người đã từng thấy anh... Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/3536993/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.