Dáng dấp cậu nhóc này xấu thật sao? Thật ra không xấu.
Lúc trước Triệu Ý rất thích kiểu hình này, trông rất ngoan, mi thanh mục tú*.
*dung mạo thanh tú anh tuấn
Nếu như lên giường, kiểu người biết điều, xinh đẹp, còn quyến rũ như này chính là lựa chọn tốt.
Nhưng Triệu Ý vẫn cảm thấy... kém xa.
Không có một chút hào hứng, không nổi một chút dục vọng.
Thiếu niên đi rồi, Triệu Ý mạnh mẽ hút một hơi thuốc rồi phun ra, khói liền xông lên đầu.
Bỗng nhiên Triệu Ý bóp tàn thuốc hút hết vào trong tay, quay người nện một quyền vào mui xe trước.
Oán giận, không cam lòng cùng phẫn hận đè nén hơn mười ngày, ban ngày còn bình tĩnh, ban đêm lại triệt để bộc phát ra. Cảm xúc kịch liệt đột nhiên xuất hiện kia làm cho khuôn mặt Triệu Ý có vẻ hơi dữ tợn.
Vương bát đản! Súc sinh! Đồ khốn nạn!
Đè bên trên cậu, khiến cậu ghi tạc lại bản thân anh, rồi cmn không muốn cậu.
Từ nay về sau, lên giường với ai cũng phải chấp nhận.
Mẹ nó, phải là Kỷ Sơn Thanh, chỉ có thể là Kỷ cmn Sơn Thanh, không phải Kỷ Sơn Thanh thì không được!
Thật độc ác! Mẹ kiếp quá độc ác!
Hóa ra ý bảo để Triệu Ý ghi nhớ Kỷ Sơn Thanh là thế này.
Hài lòng chưa! Hài lòng chưa! Từ giờ Triệu Ý triệt để ghi nhớ Kỷ Sơn Thanh, về sau sẽ không còn có người khác có thể so sánh được người kia. Thấy ai cũng kém xa, so với Kỷ Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/3536987/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.