"Nhanh vậy sao?"
Kỷ Sơn Thanh sờ bao thuốc trong túi, động tác hơi vội.
"Nói đi là đi luôn."
Bao thuốc kia vừa bóc, mới hút một điếu, trông vẫn rất nguyên vẹn. Kỷ Sơn Thanh lấy hai lần cũng không móc ra được một điều, phiền lòng nhăn chặt lông mày.
Triệu Ý cầm bao thuốc trên tay anh, lấy ra một điếu. Cậu ngậm điếu thuốc lên miệng, cầm bật lửa trên tay Kỷ Sơn Thanh, cụp mắt châm lửa.
Kỷ Sơn Thanh nhìn cậu, Triệu Ý hút một hơi, tay kẹp điếu thuốc đưa tới bên môi Kỷ Sơn Thanh.
Kỷ Sơn Thanh thu ánh mắt lại, hơi cúi đầu ngậm chặt điếu thuốc.
Khói thuốc lá tiến vào phổi lại phun ra. Vô dụng, quặn đau trong lòng vẫn không thể tan biến theo làn khói.
Triệu Ý nói: "Ở thành phố A có chút chuyện, em vừa quyết định đi."
Ý là trước kia cậu không nghĩ sẽ đi sớm thế.
Kỷ Sơn Thanh hút thuốc, ánh mắt dán chặt gương mặt cậu, có thể nhìn thì nhìn nhiều một chút, lỡ như sau này...
Sau này, sau này cái con khỉ.
Biết rõ không có tương lai nhưng anh vẫn muốn hỏi, giống như hỏi xong thì có thể tuyệt vọng rồi.
Hắn nói: "Sau này em có về lại không?"
Đột nhiên có việc, nếu xong việc rồi có về không?
Triệu Ý mím môi, cúi đầu im lặng, tựa như câu hỏi này rất khó, cậu không thể lập tức đưa ra câu trả lời.
Thực sự rất khó trả lời.
Hầu kết Kỷ Sơn Thanh giật giật, Triệu Ý cúi đầu, tóc mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/3536962/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.