Phố xá nhộn nhịp đông đúc, Hứa Lâm Hàn cầm chắc vô lăng điều khiển xe chạy trên đường lớn, đi đến những nơi anh cho là Tiểu Nguyên thích nhất để tìm cậu.
Những cửa hàng thú bông Lâm Hàn thường mua cho Tiểu Nguyên, anh đều đi đến tận nơi để hỏi. Nhưng đáp lại sự hy vọng của anh.... đều là những cái lắc đầu không biết của mọi nhân viên trong tiệm.
Quán ăn họ hay đến, cửa hàng quần áo cả hai thường xuyên ghé thăm. Quán kem, quán trà sữa, tiệm bán thú nuôi, tiệm bánh kẹo. Những nơi mà anh cùng Tiểu Nguyên đi qua, Lâm Hàn đều không bỏ sót.
Nhưng mà cuối cùng, kết quả thu về được cũng chỉ là chưa tìm ra tung tích của cậu.
Bầu trời đã tối thật sự rồi, ánh hoàng hôn màu hồng hồng được thay bằng mảng trời đen có vầng trăng khuyết tô điểm. Bây giờ đã gần 11h giờ tối, Lâm Hàn tìm kiếm Tiểu Nguyên suốt sáu tiếng đồng hồ rồi, vẫn chưa thấy người đâu.
Tâm trí hắn bắt đầu hoảng loạn, hắn giờ đây có cảm giác sợ hãi cùng lo lắng. Tiểu Nguyên là đứa nhỏ ngốc, khả năng sinh tồn chỉ là con số không. Để cậu lang thang không nơi chốn như thế này, hắn biết phải làm sao đây???
Lâm Hàn nhận ra, tìm kiếm một người không phải dễ. Quá khứ năm xưa làm hắn trở nên ngu muội, bản thân mới là người sai rõ ràng. Vậy mà khi ấy lại đổ hết lỗi lên người Tiểu Nguyên.
Hắn biết rõ tình cảm của mình đối với con người ấy không chỉ đơn giản là tình anh em nữa. Có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thang-ngoc/1418237/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.