Tiểu Nguyên an ổn nằm trên giường bệnh say giấc ngủ. Lâm Hàn ngồi trên ghế sofa nhìn chằm chằm vào người cậu, trong lòng tự đặt ra câu hỏi : 
- Như thế nào mà lại có người đẩy ngã Tiểu Nguyên xuống cầu thang? Tiểu Nguyên chỉ nằm viện vài ngày. Cũng chẳng thể gây thù chuốc oán với ai, huống hồ gì em ấy cũng chỉ là một tên ngốc. Chuyện có kẻ thù là điều không thể. Vậy... rốt cuộc người Tiểu Nguyên nhìn thấy là ai? 
Hứa Lâm Hàn không biết, thật sự hắn không thể ngờ được bản thân chỉ vừa rời khỏi Tiểu Nguyên một chút thì đứa nhỏ này lại xảy ra chuyện. Đại não bỗng nhiên hiện lên suy nghĩ : 
- Không lẽ là kẻ thù của mình? 
Ở cái giới thượng lưu này. Thương trường cũng như chiến trường. Huống hồ gì Lâm Hàn cũng là một tổng tài của công ty lớn, cho nên việc xuất hiện nhiều đối thủ cạnh tranh là điều không thể thiếu. 
Hứa Lâm Hàn suy nghĩ thật lâu vẫn không thể tìm ra câu trả lời. Cộng thêm việc cả đêm qua mất ngủ khiến đầu óc anh cảm thấy đau nhức, đưa hai tay lên trán xoa bóp vùng thái dương. Hứa Lâm Hàn mệt mỏi thở dài. 
Bỗng nhiên, Tiểu Nguyên nằm trên giường bệnh đang say giấc ngủ lại tự nhiên nói mơ : 
-Anh...anh Hàn... muốn anh hôn em... haha 
Động tác xoa đầu dừng lại, Hứa Lâm Hàn thật sự không biết giải thích làm sao với cái đầu nào căng thẳng này đây. 
Dạo gần đây tâm tình cùng không tốt như trước nữa, lòng thì rối như tơ vò vì những cử chỉ cũng như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thang-ngoc/1418225/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.