🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Hàn cả đêm không ngủ vì bị chính sự suy tư của mình vây hãm, cho nên thành ra vào nay cả người cùng đầu óc đều mệt mỏi không chịu được.

Đồng hồ đã điểm sáu giờ sáng, Tiểu Nguyên vẫn còn đang say ngủ không hay biết gì. Lúc này, bác Linh từ ngoài cửa bước vào. Hai tay xách theo vài hộp thức ăn hướng Lâm Hàn chào.

-Ông chủ.... buổi sáng tốt lành.

-Ừm!!!

Lâm Hàn đưa tay lên xoa xoa bóp vầng trán của mình. Giọng nói lộ vẻ mệt mỏi trả lời.

Bác Linh nhìn ra ông chủ của mình không ổn, hình như là có tâm sự. Cho nên sau khi đặt thức ăn xuống bàn, liền rót một cốc nước. Đưa đến trước mặt anh, rồi kéo một chiếc ghế đến ngồi xuống. Ân cần hỏi.

- Lâm Hàn... lần này cứ xem tôi như một người lớn tuổi hơn để tâm sự đi. Tôi chăm sóc cậu từ nhỏ, cho nên rất hiểu tính cậu. Có chuyện gì, mau nói tôi nghe đi.

Hứa Lâm Hàn nhận lấy ly nước, ánh mắt nhìn đến khuôn mặt đã có nhiều nếp nhăn của bác Linh, trong lòng lại cảm kích bà với cùng. Bác Linh là bạn của cha, từ khi anh sinh ra thì bà đã chăm sóc anh. Sau này, khi cả hai vị thân sinh đều mất. Cũng chỉ mình bác giúp việc này ở bên chăm lo cho anh từng chút. Đối với bác Linh, Lâm Hàn vừa xem như người nhà... lại vừa có phần trọng dụng bà tuyệt đối. Cho nên mọi buồn phiền ở trong lòng, Lâm Hàn suy nghĩ một hồi lâu rồi mới bắt đầu nói.

-Bác Linh, tôi thật sự không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thang-ngoc/1418216/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.