Cậu có nên hỏi chút xem có ý gì, không phải là bạn bè, vậy là cái gì?
Sau khi được đưa về nhà, tắm táp xong xuôi, thụ bưng ly cà phê cuộn tròn trên sô pha yên lặng hối hận.
Cậu lấy điện thoại ra gõ gõ xóa xóa, sau đó tỉnh táo lại. Cậu vẫn không có dũng khí lớn như vậy, cuối cùng chỉ nhắn một câu, Về nhà chưa.
Nam thần trả lời rất nhanh, Về rồi.
Kỳ thật cảm giác bây giờ có hơi giống như lúc trước. Họ là bạn bè, cũng chẳng phải là bạn bè.
Điểm khác chính là nam thần hiển nhiên không tránh người ngàn dặm như lúc trước.
Cậu cảm nhận được dao động của nam thần, tiếp nhận, ngấm ngầm ôn nhu.
Nam thần trở nên chủ động hơn, sẽ mời cậu đi xem phim, ăn cơm, sẽ nói trong nhà có người sinh nhật, hẹn cậu cùng đi mua quà.
Sẽ nói có một triển lãm tranh hắn rất muốn đi, tiếc là không ai đi cùng.
Càng hẹn nhau nhiều lần thì thụ càng hiểu rõ hơn nhiều phương diện của nam thần. Đó là những phương diện sau khi lại gần mới có thể thấy, chứ không như trước kia, đặt người trên bệ thần, ngày ngày ngước nhìn và nhung nhớ.
Cậu biết rất rất nhiều chuyện của nam thần, nam thần kén ăn, thích chơi game, không giỏi uống rượu lắm, thích mặc quần áo mềm hơn là mặc âu phục, còn rất thích động vật nhỏ. Mỗi lần hắn nhìn thấy chó con mèo con ven đường đều có chút đi không nổi.
Thụ đột nhiên phúc chí tâm linh, cảm thấy có mấy lần nam thần xoa tóc mình, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tham-men/830817/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.