Edit: Manh Manh
6.
Sau khi về đến nhà, bọn họ vẫn một bộ dáng như cũ, giống như khải văn chưa bao giờ tồn tại, nhưng xác xác thật thật, trong nhà thiếu một người.
Ngày đó sau khi cảnh sát Lý hỏi xong, hắn nói với ba mẹ nói nếu sự tình có tiến triển sẽ thông báo, rồi đem chúng ta đuổi đi.
Hắn không hỏi vì sao ngày đó ta cùng Khải Văn ở công viên, chỉ có ta về nhà, mà không có Khải Văn.
Kỳ thật hắn cũng có thể hỏi, bởi vì ta có đủ lý do trả lời.
Nhưng hắn không có.
Hơn nữa thời điểm rời đi nhìn qua dáng vẻ hắn rất nắm chắc.
Lại qua vài ngày sau, hắn gọi điện thoại tới, là mẹ tiếp điện thoại.
Gọi chúng ta đi cục cảnh sát một chuyến.
Không biết như thế nào, lòng ta có một loại thấp thỏm lo âu, giống như bị thứ gì chọc thủng, mở ra một cái động, lạnh căm căm.
7.
Lúc đi đến, cảnh sát Lý đang xem máy tính trước mặt hắn, nhìn lên chúng ta, vẫn là dáng vẻ tươi cười trước đó, ý bảo chúng ta ngồi xuống, sau đó mới không nhanh không chậm mở miệng: "Căn cứ vào cách nói của các người lúc trước, chúng tôi đã đến công viên nhìn, phát hiện nơi đó không có trang bị camera giám sát." Hắn tuy rằng nói chính là các người, nhưng lại chỉ đem mặt nhìn ta.
Mẹ nóng nảy, lập tức hỏi: "Không có ghi hình? Ý tứ là không có tiến triển?! Đã bao nhiêu ngày rồi! Các người làm việc như thế nào vậy--!"
Cảnh sát Lý đã đoán trước được nở nụ cười, cũng không có nhìn mẹ, mà là chầm chầm nhìn về phía ta, trong lòng trầm xuống --
"Công viên không có video giám sát, nhưng trên đường bên ngoài công viên có, vài cái cửa hàng đều có cameras, trong đó một cái, vừa lúc đối mặt với tường vây bên trong công viên." Dừng một chút, hắn đem máy tính chuyển qua tới đối diện chúng ta, ấn xuống hộp tin, trên hình ảnh lại có hai cái bóng người mơ hồ, chỉ chiếu được nữa bóng người người trên, nửa người dưới lại bị tường vây công viên ngăn trở, trong đó một người áp một người khác trên người, trên tay nắm chặt cái gì, sau đó hung hăng thọc xuống --
Có thể thấy cameras ở rất xa, hơn nữa chủ yếu cũng không phải quay công viên, chỉ là quay tình huống bình thường của cửa tiệm, lại vô tình quay phải một màn này.
8.
Đầu của ta đùng một tiếng nổ tung --
Sự tình đều ở trong đầu ta tái diễn một lần nữa.
Ta đã quên khi nào bắt đầu, chỉ nghe người khác nói nhiều nhất chính là "Học anh mày nhiều một chút."
Ở trường, nghe nhiều nhất chính là lão sư nhíu mày mắng ta: "Em không thể một chút của anh trai sao?"
Ở nhà, nghe nhiều nhất chính là cha mẹ khinh thường mà nói ta: "Học anh trai mày nhiều chút, được một phần mười của anh mày, chúng ta liền thỏa mãn."
Có lẽ có ngày nào đó làm tốt, bọn họ sẽ nói: "Cuối cùng cũng giống phong phạm của anh trai mày."
Ở trường học đạt thành tích tốt, bạn bè sẽ nói: "Không chừng đều là anh hắn dạy."
Nếu như ta cùng y cãi nhau, y sẽ làm ta được khen ngợi: "Quả nhiên có dáng vẻ của anh trai a!"
Khải Vu Khải Vu Khải Vu.
Anh trai anh trai anh trai.
Cái gì cũng đều học anh trai mày, cái gì cũng đều là anh trai mày tốt nhất.
Trong mắt bọn họ chỉ có Khải Vu.
Bởi vì có y, nên tất cả chuyện ta làm hết thảy đều cùng y so sánh, đơn giản là mỗi lần y đều làm tốt hơn so với ta.
Liền tính chỉ là chơi game, y cũng chơi đến tốt hơn ta.
Cái gì cũng đều là y, sinh hoạt của ta tựa hồ đều phải lấy y làm mục tiêu.
Ta bắt đầu suốt đêm không về nhà, về nhà đều chỉ là vì lấy tiền, ta cũng không đến trường học, ta chỉ ở bên ngoài cùng những người đó, nhảy suốt suốt đêm, hoặc là suốt đêm đều chơi game.
Bởi vì ở bên ngoài, sẽ không có người nói nói với ta: "Đây là em trai của Khải Vu."
Không có người quen biết, nơi này trở thành niềm vui của ta.
Chính là ngày nọ, niềm vui nho nhỏ này cũng đã không còn.
9.
Cho nên ta muốn giết y.
Ý tưởng này là bổng nhiên xuất hiện.
Y tới tìm ta, là bởi vì ta gọi điện thoại cho y.
Ta cùng y gặp mặt trước, sau đó lại cùng y tản bộ.
Y đối với ta từ trước đến nay là hữu cầu tất ứng, có lẽ là rất lâu rồi ta không cho y một bộ dáng ôn hòa, nên y không chút phòng vệ nào cùng ta đi vào.
Không, phải nói y không có khả năng phòng bị với ta.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, ánh mắt y nhìn ta ẩn chứa khao khát nồng đậm.
Ta có thể giết chết y, đem y đưa tới tường vây ở công viên, nơi này hoa nhiều, lại tương đối hẻo lánh, giống như chưa từng có người tới.
Ta đè y trên mặt đất, hôn xuống.
Trong mắt y tràn đầy kinh hỉ, thuận theo bị ta đè trên đất, kích động hôn lại ta.
Không, hiện tại không thể động thủ, y còn cơ hội phản kháng, ta phải đem cơ hội này hung hăng bóp chết.
Ta đè y xuống, đưa tay vói vào trong quần áo, nhéo nhéo côn th*t nhỏ của y, y khẽ thở hổn hển, ánh mắt đắc ý.
Nhìn khuôn mặt giống như đang nằm dưới thân ta, xác thật đã khơi dậy dục vọng của ta.
Quan trọng bây giờ, y chính là Khải Vu.
_________
5/3/2022