Thiên điện bên trong tẩm điện của hoàng đế có bể tắm, cũng như trong phủ của Chu Hi vậy, nối liền với ôn tuyền, bốn phía được bao bọc bởi lụa mỏng Yên La.
Nhiếp Huyễn từ phía sau lưng ôm lấy thừa tướng của y, cắn lên vành tai Chu Hi cười hỏi: "Bá Dương tự mình cởi áo, hay là...?"
Chu Hi mím môi, nhắm mắt lại, mò mẫm tự cởi đai lưng của mình.
Hơi nước trong bể tắm bốc lên, dễ khiến cho người cảm thấy choáng váng mờ mịt.
Nhiếp Huyễn đứng phía sau nhìn Chu Hi chậm rải cởi y phục, dần để lộ eo lưng trơn bóng như ngọc, ánh mắt trầm xuống, rút cây trâm trên búi tóc hắn ra, tùy tay ném xuống đất.
Chu Hi nghe tiếng, vô thức nhíu mày, nghĩ: cây trâm này không còn dùng được rồi, lát nữa phải là sao...
Thật sự là không có cách nào tập trung tinh thần nghĩ đến chuyện sắp sửa xảy đến tiếp theo đây, bao giờ cũng là vào những lúc ý thức thất thần, tinh thần tự do, thì sẽ không còn cảm thấy loại cảm giác không thể chịu nổi kia nữa.
Nhưng hoàng đế không để hắn thất thần.
Y vén lên mái tóc dài, hôn lên gáy hắn, sau đó hôn dọc theo cần cổ, đầu lưỡi liếm lên hõm vai, còn gặm mút ra một vết hôn ngay trên xương quai xanh.
Chu Hi nặng nề thở dài một tiếng, tránh né một chút, sau một lát mới nói: "Mời bệ hạ tắm rửa."
Nhiếp Huyễn cười cười, tự cởi bào phục, đến khi giống như Chu Hi vậy, toàn thân trên dưới chỉ còn lại tiết khố, lập tức bế ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-quan-lam-thien-ha/1355060/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.