Cuối cùng hoàng đế cũng không đồng ý để Dung Hàm Chi thỉnh chiến.
Cho đến khi các đại thần rời khỏi Thùy Cũng điện, Dung Hàm Chi vẫn còn đen mặt.
Chu Hi khẽ nhếch khóe môi, dáng vẻ trái lại có chút vui vẻ, đi đến Chính Sự đường, liền tự mình đề bút viết thiếp, cho người đưa đến chỗ Dung tướng.
Dung Hàm Chi hai tay nhận thiếp hai mắt nhìn chòng chọc, cười lạnh hỏi người của Chu Hi: "Dạo này hắn uống rượu không còn hộc máu?"
Thị tùng kia ngẩn người, chưa từng nghe thấy câu hỏi như thế này, tự nhiên cũng không biết phải trả lời như thế nào, một lát sau mới nói: "Thừa tướng nhà ta trước nay vẫn luôn không uống rượu."
"Không uống rượu mà còn muốn mời ta đi phẩm rượu, phẩm cái gì, nước hả?". Trắng trợn cầm tấm thiếp mời mà toàn bộ quan viên cầu còn không được do chính tay thừa tướng viết kia ném lên trên bàn.
Thị tùng tuổi trẻ, là người trong gia tộc Chu thị, mới theo Chu Hi không được mấy năm, chưa từng thấy qua Dung Hàm Chi như vậy, lại ngẩn người.
Mới nhớ đến lời phân phó của gia chủ trước khi đi, càng thêm cảm thấy gia chủ đúng là một người anh minh thần võ tính toán không sót chuyện gì, nhỏ giọng nói: "Thừa tướng nhà ta nói, nếu Dung tướng không nể mặt, thì còn một câu muốn tiểu nhân chuyển lời."
Dung Hàm Chi liếc xéo hắn, bảo: "Nói."
Thị tùng kia bị hắn nhìn đến sợ hãi khiếp vĩa, thầm nghĩ vị này tướng mạo đẹp như vậy, sau lại có ánh mắt dọa người đến thế, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-quan-lam-thien-ha/1354998/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.