Chu Hi trừng mắt nhìn, cơ hồ cho rằng mình đây nghe lầm.
Gương mặt phong lưu tuấn tú của hoàng đế ngay trước mắt, bên dưới vạt áo rộng mở là những dấu vết tình dục do một người khác để lại, càng tăng thêm vẻ thiếu đứng đắn, trong lúc nói chuyện còn cười đến ngả ngớn hệt như một tên công tử ăn chơi trác táng tầm hoa vấn liễu đang đùa giỡn thiếu nữ nhà lành vậy.
Tay nắm vạt áo càng thêm chặt, ngập ngừng nhìn qua. (Cute vãi)
Nhiếp Huyễn hiếm khi có thể nhìn thấy thần tình có thể cho là ngây ngốc trên gương mặt vị thừa tướng thông minh tuyệt đỉnh này của y, lập tức càng thêm hưng phấn, mỉm cười tiếp tục kề sát lại, ngón tay điểm điểm lên trên má mình, nói: "Hôn một chút thôi là được."
Chu Hi đây là lần đầu tiên nghe thấy hoàng đế gọi danh tự của mình.
Khi hoàng đế còn là thái tử thì hắn đã bái tướng, địa vị tối cao, Nhiếp Huyễn trước nay vẫn luôn gọi hắn là thừa tướng, lúc tức giận khó thở, liền mang cả tên họ ra mà gọi hai tiếng Chu Hi, lúc lên giường, sẽ mặt dày gọi ái khanh, trái lại đây chính là lần đầu tiên....
Ngay cả xưng hô cũng thân mật tới tận cùng như vậy.
Kinh ngạc nhìn ngón tay hoàng đế trên gò má y, ngập ngừng hỏi lại: "Hôn... một chút?"
Nhiếp Huyễn mỉm cười gật đầu.
Chu Hy chăm chú tỉ mỉ nhìn y, chỉ gắt gao mím môi, không nói, không động.
Nhiếp Huyễn cũng trừng mắt nhìn lại, ghé sát vào thêm một chút, vô cùng đứng đắn mà nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-quan-lam-thien-ha/1354988/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.