"ĐM thằng Ngạn này, nhắm làm được không? Không thì đừng có xông lên nữa, ok? Kêu mày qua đây lấy rương đồ, mày đứng ở đó làm bia thịt cho người ta ngắm bộ ngầu lắm hả?"
Thời tiết rất tốt, phòng đọc sách mở máy lạnh chạy đến 20 độ, nhưng vẫn không hạ được cơn tức giận này.
Cuộc sống thì rất tốt đẹp, nhưng anh thì vẫn luôn phải cáu gắt lên.
Phó Ức Vi mắng mỏ và điều khiển nhân vật của mình đi đến chỗ Lưu Ngạn ném vài miếng băng gạc và nước uống cho cậu ta, sau đó quay đầu lại tiếp tục chiến đấu cùng khẩu súng. Lưu Ngạn bị mắng cũng không hó hé tiếng nào, ngoan như cún ở lại trị thương cho mình.
Cũng không còn cách nào khác, con người này, bình thường đều toát ra khí chất không ai chạm tới được. Từ nhỏ đã bị ảnh hưởng bởi lời nói và cách làm việc của bố, nên cả người mang một khí chất cao quý nho nhã, vừa vặn có thể hài hòa cùng với những đường nét sắc sảo trên khuôn mặt, lúc không mở miệng nói, thì đó đúng là hình mẫu lý tưởng của các cô gái. Thế nhưng ở sau gương mặt đó, vẫn là một con người với tính tình cộc cằn, kén cá chọn canh, giống như một ngọn núi lửa đang hoạt động không ngừng phun trào, bất cứ lúc nào cũng có thể phun ra nham thạch nóng phỏng người.
Với tình hình trước mắt, thì nguyên do làm cho ngọn núi lửa này lại phun trào chính là ở thao tác của Lưu Ngạn.
Trình độ chơi game và thành tích học tập của Lưu Ngạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-muoi-bay/778787/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.