Tôi quyết định đem sách mang từ thư viện về đi trả lại gần hết.
Tỷ như "Pháo đài" của Kafka, thực sự khó đọc cực kỳ, tôi bỏ ra mười mấy tiếng xem một người sử dụng biết bao nhiêu phương pháp để vào thành nhưng mãi đến phần cuối hắn vẫn chưa vào được.
Người như thế nếu gia nhập "tổ chức", không tới hai ngày đã bị giết chết.
Tôi không hiểu sao cậu lại thích đọc.
Lại tỷ như tất cả sách nấu nướng, tôi thử nấu mỗi loại một lần, thế nhưng đồ tôi làm được vĩnh viễn đều như phân.
Tôi không biết tại sao cậu lại làm được đẹp đẽ như vậy.
Sau khi trả hết những quyển sách kia, lại nghĩ, tôi có chút khác biệt.
Tỷ như gần đây tôi phát hiện thư viện có một loại tiểu thuyết, tên là tiểu thuyết đam mỹ.
(Sa: ĐM anh công đọc đam mỹ =))))))))))))))))) thặc đáng sợ =))))))))))))))))))))
Nó khơi dậy hứng thú của tôi.
Tôi một lúc đem mười quyển về nhà.
Buổi tối đọc xong quyển thứ nhất, tôi lâm vào trầm mặc.
Tôi thấy trong sách miêu tả 0 làm sai sau đó 1 trừng phạt, nghĩ, hóa ra còn có thể như vậy.
Quả nhiên con người cần phải đọc nhiều sách.
Ngày hôm sau tôi tràn đầy phấn khởi mang cuốn đam mỹ thứ hai vào phòng bảo vệ tắm nắng.
Lúc bốn giờ chiều tôi ôm sách về nhà, theo bản năng cảm thấy có gì đó không đúng.
Có người tới.
Không chỉ một người.
Tôi kiểm tra hết phòng khách, phòng ăn, phòng ngủ, phòng đọc sách, buồng tắm, nhà bếp một lần, không có ai cũng không có đồ vật bị mất.
Tôi đi về phía lối vào tầng hầm.
Tôi ít đồ đạc, chưa dùng tới tầng hầm.
Nhưng tôi sợ có người, liền cầm chìa khóa mở cửa tầng hầm, bước xuống từng bậc cầu thang.
"A......."
Một người đàn ông bị dây khóa thật dài trói trên tường, ngoài miệng cột khẩu cầu. Cậu ta mặc đồ nữ. Mặc áo tắm kiểu Nhật ngồi tựa vào góc tường, tóc dài tán loạn trên mặt đất.
Mùi cỏ xanh sạch sẽ nhàn nhạt bay tới.
Tôi mở khẩu cầu trong miệng cậu, nước miếng của cậu đã không kìm lại được mà chảy xuống, làm ướt áo tắm.
"............ Thập Cửu." Cậu nhẹ nhàng ở bên cổ tôi hít thở, khiến mùi cỏ xanh lại càng nồng hơn.
Tôi rất nhớ nhung.
"Anh nói, anh nói......" Mặt cậu dần hồng lên, "Nếu như chúng ta có thể đi ra ngoài, anh liền đem em..... Ừm..."
Tôi hỏi: "Liền đem em thế nào?"
Cậu đỏ mặt nhẹ giọng gọi tôi: "Thập Cửu."
Tôi muốn bắt nạt cậu.
Tôi nói: "Liền đem em thế nào?"
"Ừm....." Cậu nói, "Làm, làm đến không khép lại được."
Tôi nói: "Không nói hoàn chỉnh cả câu à?"
"Ừm..... Nếu như chúng ta có thể ra ngoài, anh liền, anh liền đem..... mông em...... làm đến không khép lại được." Lông mi cậu lại ướt, xem ra rất đáng thương.
Tôi rất thích cậu.
Tôi cho rằng lúc tức giận, nên đi.
Kỳ thực lúc tức giận, nên ở lại.
Tôi kéo vạt áo tắm của cậu lên, nắm eo cậu, mạnh mẽ cắm vào.
Hơn nữa, nếu tức giận, tôi càng nên nhốt cậu lại, làm cậu bất cứ lúc nào, làm khóc cậu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]