Buổi tối, tôi đứng ở cửa phòng cậu. Ý nghĩ khủng bố muốn dẫn cậu đi ngày càng mãnh liệt hơn.
Tôi đang tưởng tượng, cảnh tôi ngồi ở phòng bảo vệ đọc báo, cậu quỳ gối bên cạnh tôi châm trà bóp vai cho tôi. Cậu thích xem sách, tôi có thể đến thư viện lén lấy sách cậu thích mang về. Tôi có thể đặt cậu lên giá sách thư viện, làm đến không thể khống chế được.
Tôi nghĩ, xong vụ này, tôi phải đi tìm một con vịt nhỏ ngây thơ thuần khiết.
Trong phòng ngủ truyền tới tiếng động bất thường, tôi đẩy cửa đi vào.
Cậu để chân trần, trần như nhộng đứng trên tấm thảm dày.
Cậu đang khiêu vũ.
Ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào, khiến thân thể cậu như đang phát sáng. Tóc dài xõa xuống, vẫn rũ xuống đến mông cậu. Lỗ tai nhọn lộ ra từ mái tóc rối, trông như một tinh linh.
Tôi không thể tiếp tục nhìn nữa.
"Xin lỗi." Tôi từ bên ngoài đóng cửa lại.
"Vào đây." Cậu cách cánh cửa nói.
"Tôi trông chừng ngoài cửa." Tôi nói.
Tôi nghe thấy tiếng cậu tựa người lên cửa.
Tôi nghe thấy ngón tay cậu nhẹ nhàng vuốt ve cánh cửa.
Cậu mở cửa.
"Nhảy với ta một điệu." Cậu nhìn vào mắt tôi, nói "Một điệu thôi."
Một điệu thôi.
Nếu như cậu mặc quần áo.
Cậu tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ của tôi, liền trở về mặc áo ngủ. "Có thể chứ?" Cậu nhìn tôi, hỏi.
"Được." Tôi bước tới, hỏi, "Nhảy điệu gì?"
"Waltz." Cậu cầm tay tôi đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mui-huong/2564076/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.