Chăm sóc Chu phu nhân không phải là chuyện khó khăn gì.
Trước khi gặp mặt, tôi dự định sẽ gọi là phu nhân, gặp mặt rồi, tôi vẫn không tìm được xưng hô thích hợp.
Đó là một người đàn ông.
Cậu ta trông cùng lắm cũng chỉ khoảng 20 tuổi, mặc một cái áo tắm nữ kiểu Nhật, mái tóc đen xoăn thật dài được một cái trâm dẻo dai màu xanh lục quấn lên sau đầu.
Đó là ngày thứ hai tôi chăm sóc cậu ta.
Cậu ta cũng giống ngày hôm trước, yên tĩnh ngồi trên xích đu trong vườn hoa đọc sách.
Tôi ngồi cách cậu ta hai mét, trên một cái xích đu khác, cậu ta nói, tôi ngồi trên đó mới không giẫm hỏng cỏ cậu trồng.
Tôi đối với việc này cũng không có ý kiến gì, tuy rằng tôi nhìn không ra cỏ trên đất cùng cỏ thường trồng ở sân bóng khác nhau chỗ nào.
Chúng tôi ở bên trong dinh thự Chu gia, hết sức an toàn.
Tôi ước chừng là người phục vụ, chỉ cần giúp cậu ta rót nước, lấy sách, lễ phép tiếp lời, tình cờ tán thưởng bãi cỏ của cậu.
Cậu ta lật một trang sách, cầm lấy một quả anh đào trong dĩa, bỏ vào miệng.
Cậu ta ăn xong, không biết nên đem cuống cùng hạt anh đào bỏ ở chỗ nào.
Cậu ta nhìn về phía tôi.
Tôi nói: "Cần tôi lấy một cái thùng rác tới không?" Cậu ta nói: "Thùng rác sẽ làm hỏng cỏ của ta."
Tôi lấy ra một chiếc khăn tay, trải trong lòng bàn tay, sau đó đưa tay ra, "Đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mui-huong/2564073/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.