Chuyện kể rằng, hơn ba mươi năm trước, có một nữ nhân tên gọi Nhị Nương. Bà là nỗi khiếp sợ của giang hồ, là ác mộng của toàn võ lâm. Cuộc sống của Nhị Nương trôi qua ngày một khoái trá. Nhị Nương có một “sở thích” khó nói, đó chính là ăn thịt người. Đối với niềm đam mê của mình, bà quyết định “chiều chuộng” bản thân.
Nhưng Nhị Nương cũng là một nữ nhân có đầu óc. Thuở ban đầu, mỗi đối tượng mà bà ăn đều tốn không ít công sức “lựa chọn”.
Thứ nhất, không được thuộc bang phái lớn, mặc dù võ công của Nhị Nương cao cường. Nhưng bà tin rằng, việc chiến đấu trong thời gian dài sẽ lôi kéo các thế lực khác, khó lòng phòng bị.
Thứ hai, những kẻ bị ăn không được có liên quan đến mấy người “tai to mặt lớn”, để phòng trường hợp bà đấu không lại “hậu trường” của người ta.
Tung hoành giang hồ một thời gian dài, võ công Nhị Nương ngày một cao cường, hung danh cũng ngày một lan rộng. Quay lại ba mươi năm trước, quả thật bà ta có quyền nói một câu: ta ngồi trong ăn, người đứng ngoài run rẩy bất lực. Bà thậm chí còn được sánh vai cùng hai người Quỷ La Vương va Trương Thi Thi, được người người xưng gọi một tiếng “Tam Tử Nhân”.
Tưởng như bản thân đã đi đến “đỉnh cao nhân sinh”. Tiếp theo là những ngày “ăn no ngủ kỹ”. Ấy vậy mà ba mươi năm trước, Tô Quân đột ngột xuất hiện, đánh cho bà tơi bờ hoa lá, buộc phải hợp sức với Quỷ La Vương và Trương Thi Thi mới đào thoát được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547281/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.