Đang lúc Trần Thanh đang thắp nến cho nhân sinh về sau của mình. Phương Bảo Địa bỗng nhiên cất giọng cắt ngang suy nghĩ đi “xa quá xa” của cậu. Hắn trầm giọng.
-Thật ra chuyện này không khó giải quyết, quan trọng là công tử có dám không.
Trần Thanh vội quay đầu qua nhìn hắn ta, truy hỏi.
-Cách nào?
Phương Bảo Địa nhấp một ngụm trà, thở dài thỏa mãn, trà anh đào quả nhiên danh bất hư truyền, ngon tuyệt. Hắn ta đã mấy tháng nay bôn ba ngược xuôi, đến bây giờ mới có thời gian mà uống ly trà trong “truyền thuyết” này.
Có một chuyện phải nói, sở dĩ ly trà trong tay Phương Bảo Địa ngon như vậy, thật ra nó được lấy từ trong không gian ra, nên vị đặc biệt cuốn hút hơn những hoa trà bên ngoài nhiều. Nhưng dù sao, tên này cũng là lần đầu tiên uống thử, nên chuyện hắn cảm thán không có gì lạ. Có mấy tên “cuồng” hơn lần đầu dùng thử, dù là trà ở bên ngoài, thậm chí đã nhảy cẩng cả lên kìa. Bình tĩnh được như hắn ta cũng không dễ.
Phương Bảo Địa cứ thong thả uống trà, Trần Thanh bên kia thì nóng nảy. Cậu biết tên này đang “chơi” mình, nhưng cậu cắn răng nhịn. Người đứng dưới mái hiên, bắt buộc phải cúi đầu thôi. Cậu nhịn được.
Đến lúc răng Trần Thanh sắp bị cậu nghiến đến rớt cả ra, Phương Bảo Địa cũng buông tha cậu, hắn nhẹ nhàng trả lời.
-Biết tại sao ta có thể nắm được thông tin người ám sát công tử không. Đây thực tế không phải lần đầu họ cử người, ta ở trong tối đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547205/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.