Tối hôm đó, nhân viên tửu lâu được tụ tập lại. Trên chiếc ghế lớn đặt giữa đại sảnh, Trần Thanh mặt lạnh tanh đang ngồi đó. Nhân viên tửu lâu nom nóp lo sợ. Bình thường thiếu gia ít đến đây, có đến thì thái độ cũng thoải mái, thỉnh thoảng còn khen ngợi bọn họ vài tiếng. Nhưng không biết sao, hôm nay không khí quanh người thiếu gia rất lạ, khác hẳn thường ngày. Đứng trước mặt cậu, bọn họ tự động im thin thít, nhịp thở cũng chậm lại.
Trần Thanh híp mắt nhìn đám người đang co ro trước mặt mình, môi nhếch lên một độ cong khó thấy. Rồi cậu giơ tay ra dấu cho Đại Ngưu đứng cạnh bên.
Đại Ngưu gật đầu cung kính với thiếu gia, rồi nói với đám người trước mặt.
-Hôm nay gọi mọi người đến đây là có vài thông báo. Thứ nhất, ngày hai mươi tám tết Mỹ Thực Lâu sẽ đóng cửa nghỉ tết, mùng năm tết sẽ hoạt động lại.
Đám hạ nhân vừa nghe nói tết này được nghỉ, liền hoan hỉ nhìn Trần Thanh và Đại Ngưu. Mỹ Thực Lâu kinh doanh rất tốt. Theo thông thường, bọn họ nghỉ thiếu gia hẳn sẽ cho hoạt động liên tục trong tết, thật không ngờ lại được nghỉ. Bọn họ vội cung kính cúi lạy cảm ơn thiếu gia, cảm ơn cậu đã suy nghĩ đến tâm tư của bọn hạ nhân như mình.
Quyết định của Trần Thanh có lẽ khác với lối nghĩ thông thường của thời đại này. Nhưng suy nghĩ đến thời đại của cậu thì hoàn toàn phù hợp. Đối với Trần Thanh, ngày tết là ngày quan trọng, mọi người cần nghỉ ngơi sau một năm lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547197/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.