-Chào buổi sáng thiếu gia!
Đại Ngưu cúi người cung kính chào Trần Thanh đang đi về phía mình.
-Ngưu thúc, thúc mua giúp ta mấy chậu hoa trồng mẫu đơn, tìm loại trang trọng một chút. À, tiền ta đưa thúc, nếu cần thêm thì nói với ta. Danh sách chi tiêu thúc cứ ghi chú lại, giống như trước đây, cuối tháng đưa sổ sách ta kiểm tra là được.
-Vâng thiếu gia. – Đại Ngưu đáp rồi lập tức đi liên hệ nơi bán chậu có tiếng trong trấn.
Ăn xong bữa sáng người làm chuẩn bị, Trần Thanh tiếp tục ra ngoài “hóng” tin. Nghĩ đến bữa ăn của mình mấy hôm nay, cậu lắc đầu ngán ngẩm.
Món ăn ở đây không hợp khẩu vị, cậu vì tránh hiềm nghi nên không thể ăn sáng trong không gian, cũng không thể giành bếp với hai cái kẻ luôn say mê cấm chốt trong đó mà luyện tập.
Trưa cậu chỉ có thể giải quyết bữa ăn trong mấy tiệm cơm trên đường đi, chỉ có bữa chiều về tửu lâu ăn thử món hai đầu bếp nấu là được cải thiện đôi chút.
Đi cả một ngày, tối về chăm chút cho không gian xong, dẫu cơ thể được linh tuyền xoa dịu, nhưng tâm lí cậu cũng không thoải mái, thế là chẳng thèm ăn thêm gì mà ngủ thẳng.
Càng nghĩ, khao khát kiếm thật nhiều tiền, xây được một cái nhà riêng của Trần Thanh càng mãnh liệt. Đợi mọi thứ đi vào “guồng” hoạt động, cậu nhất định phải hưởng thụ nhân sinh, làm gì thì làm, nhưng không thể bạc đãi bản thân được.
Sau mấy ngày liên tiếp cứ đi vòng vòng như vậy, Trần Thanh đã có cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-mang-khong-gian-di-lam-nong/547151/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.