Edit: Pa
[Tôi cũng chẳng quen với việc không có cậu bên cạnh]
***
Khoảng mười phút sau, đồ Thẩm Cảnh Duyên đặt mới giao tới, cậu ra nhận đơn, định bụng cơm nước xong xuôi sẽ xuống dưới nhà mua một cái bình về cắm hoa. Thật ra, đối với một người không bao giờ chăm hoa như cậu thì việc mua một cái bình chỉ để cắm một bó hoa như này có vẻ hơi lãng phí, nhưng giờ Thẩm Cảnh Duyên không biết phải xử lý bó hoa này như nào, trước tiên cứ chăm sóc cho nó đã.
Hơn nữa, cậu cũng không muốn hoa khô héo quá nhanh.
Ăn xong, Thẩm Cảnh Duyên xuống dưới nhà mua một chiếc bình gốm thon dài màu trắng, trông khá đơn giản. Nhưng cậu thực sự không có năng khiếu gì trong lĩnh vực này, xem liên tiếp mấy video mà vẫn tùy tiện cắm bừa vào trong lọ. Trong lòng cậu thầm xin lỗi mấy bông hồng: "Thực xin lỗi, tao không cố ý thô bạo như vậy đâu, thật sự tao không có năng khiếu. Hy vọng mày đừng khô héo nhanh quá nhé, xin chúng mày đấy!".
Sau khi hoàn thành, Thẩm Cảnh Duyên bê chiếc bình đến bên cửa sổ, chụp một bức ảnh, gửi cho Hàn Hành Chu.
[Nhìn này!] Thẩm Cảnh Duyên nhắn cho Hàn Hành Chu, [Tôi đã mua riêng cho nó một chiếc bình.]
Một lúc sau, đối phương trả lời: [Đẹp lắm, thích là tốt rồi.]
[Tôi sợ nó sẽ héo.] Thẩm Cảnh Duyên nhẹ nhàng vân vê cánh hoa.
[Nếu cậu thích thì đến lúc đó lại mua một bó khác.] Hàn Hành Chu có vẻ đang đưa ra giải pháp một cách rất nghiêm túc, [Hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-luc-hap-dan/445951/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.