Lâm Nhất đứng dậy khỏi mặt đất, gió lạnh thổi qua, cậu phát hiện người phụ nữ trước mặt trên người có mùi cơ thể rất nặng, ngay lập tức cả người đều không được khỏe lắm.
Tầm mắt đảo qua mấy người phụ nữ khác ở phía sau đi tới, Lâm Nhất bất động thanh sắc để ý Đại Vu nào đó cách đó không xa, thấy đối phương có vẻ chú ý, cậu đột nhiên nghiêng đầu.
“Lâm, tôi cũng muốn sinh con cho cậu.”
"Tôi nữa!”
“Tôi cũng thế.”
Lâm Nhất bị mấy người phụ nữ vây quanh, tiếng ríu rít bên tai rất lớn. Cậu liên tưởng đến cái thứ cỡ bự kéo về kia, chẳng trách mấy cô gái đột nhiên nhiệt tình, đều muốn leo lên kẻ mạnh.
Đầu sỏ gây tội không có động tĩnh, Lâm Nhất nheo nheo mắt, cậu lộ ra một nụ cười, cứ thế không hề khoái thác, các cô vẫn nhiệt tình ồn ào xem ai là người có thể sinh nhiều con nhất.
Cáp Y nhìn cậu không ngừng vẫy vẫy tay, liếm đi dầu mỡ bên miệng, chớp đôi mắt, “Bố Cốc, Lâm đang làm gì thế?”
Bố Cốc vùi đầu ra sức gặm miếng xương lớn, “Thích chí lắm đấy!”
Cánh tay đặt ở phía sau mỏi nhừ. Lâm Nhất nghe được đối thoại của hai đứa sau lưng, mí mắt nhảy lên, thời điểm mấu chốt đồng đội không trợ giúp.
Phục Phong giương mắt nhìn lên, thanh niên kia cách đó không xa đang nói gì đó với mấy người bên cạnh, cười cực kỳ vui vẻ. Khi nhìn thấy một người sờ tay đến tóc thanh niên, giữa mày hắn nhíu chặt lại, ánh mắt dưới ngọn lửa lay động mà lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-luc-dia-bi-mat/653312/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.