"Mày!" Tôi nổi cáu quay ngoắt người lại, nhưng chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng đã đi xa của người kia.
Mặc dù thuộc diện được "hỗ trợ" nhưng những người Tằng Lộc chuyển đến trường Nhất Trung đều đạt thành tích xuất sắc, riêng Hạ Nam Diên chưa bao giờ rớt khỏi top 10 trong mọi kỳ thi, chẳng hiểu muốn giúp họ cái gì nữa. So với họ, tôi với Quách Gia Hiên còn giống đối tượng cần được "hỗ trợ" hơn.
Ngoài Quách Gia Hiên và tôi, hạng bét lớp hàng năm còn có một bạn nữ tên Lâm Khả. Quách Gia Hiên muôn đời đội sổ là điều chắc chắn rồi, việc tôi đứng thứ hai hay thứ ba đếm ngược từ dưới lên còn phụ thuộc vào phong độ của Lâm Khả. Phong độ cậu ấy mà tốt thì tôi xếp thứ nhì, còn nếu phong độ kém thì tôi xếp thứ ba.
Khối 11 vừa khai giảng được một tuần thì tự dưng hôm qua nhà trường lên cơn dở hơi, đi tổ chức thi khảo sát chất lượng cho cả khối, trông dáng vẻ đầy tự tin của Lâm Khả là tôi biết khả năng cao lần này mình lại đứng hạng áp chót rồi.
Thành tích xuất sắc quá chứ gì? Tôi lộn tiết, đóng sầm cửa tủ. Thế đã ở khách sạn năm sao chưa? Ăn ở nhà hàng Michelin chưa? Đến công viên giải trí vui nhất thế giới, mặc quần áo có giá trị bốn con số trở lên chưa? Thiếu gia tao vừa sinh ra đã đè đầu cưỡi cổ mày rồi, kể cả mày có thi đậu vào trường đại học tốt nhất cả nước đi chăng nữa thì cả đời cũng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-khong-hop/2503098/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.