Trên chiếc giường chật chội, tôi và Hạ Nam Diên quấn chặt lấy nhau như cái bánh quẩy thừng, trong lúc hỗn loạn, hình như Quách Gia Hiên chạy từ bên giường đối diện sang nhưng lại bị tôi vô tình đạp xuống đất, nó tru lên một tiếng thảm thiết.
"Mày nổi khùng gì vậy?" Hạ Nam Diên tóm lấy cổ tay tôi, mắt long lên giận dữ.
Tôi cưỡi trên người Hạ Nam Diên, hai tay nắm chặt lấy cổ áo ngủ của cậu ta, thở dồn dập vì trận vật lộn vừa rồi.
"Mày không được ở đây! Mày biến khỏi đây ngay cho tao!"
Hạ Nam Diên cười khẩy: "Mày tưởng tao muốn ở chung với mày chắc? Không chào đón tao thế này thì sao ban nãy mày lại không nói?"
"Tao..." Tôi chợt cứng họng.
Ban nãy là do tôi bị siêu năng lực làm phân tâm cho nên mới chưa kịp phản ứng lại đó mà?
Càng chột dạ thì tôi lại càng mạnh miệng, tôi túm cổ áo cậu ta lên, nói: "Nãy là nãy, còn giờ là giờ, bây giờ tao đéo muốn ở chung với mày đấy, thế được chưa? Mày đến ở với nhóm Tằng Lộc của bọn mày đi, thể nào họ cũng chào đón mày."
Hạ Nam Diên liếc nhìn cổ áo biến dạng của mình, siết chặt tay tôi hơn: "Bỏ ra."
Thành thật mà nói, ít nhiều gì thì tư thế và góc nhìn này vẫn khiến tôi thấy hơi sai sai, đã vậy cổ tay còn bị Hạ Nam Diên giữ chặt, cảm giác bị kiến bò trên lưng trước đó lại ập đến.
"Mẹ kiếp mày bỏ tay ra trước đi!" Nói rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-khong-hop/2503096/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.