Nhà của Tả Dũng không có dư phòng cho khách, để tôi được ngủ thoải mái, A Mậu chỉ có thể chuyển qua ngũ với Tả Dũng, còn tôi ngủ một mình trong phòng của A Mậu.
Giường của A Mậu rất lớn, còn có chăn điện, nhưng tôi ngủ vẫn không được thoải mái lắm. Không liên quan tới cái giường mà là do suy nghĩ của tôi quá hỗn loạn, dẫn đến làm thế nào cũng không bình tĩnh được, trằn trọc mãi đến nửa đêm mới ngủ được. Hôm sau thức dậy, chỉ thấy đầu nặng chân nhẹ, cả người rất không có tinh thần.
“Em đã nói anh mặc đồ bọn em sẽ rất đẹp mà.”
Hôm qua khi chúng tôi về, Tô Đóa đã ngủ rồi, không thấy được dáng vẻ tôi mặc đồ Tằng Lộc. Hôm nay tôi vừa dậy đã gặp phải cô, bị cô nắm tay nhìn thật lâu từ trên xuống dưới.
“Người Hạ bọn anh luôn nói bọn em đẹp, nhưng em nghĩ đẹp giống như bọn anh mới tốt, giống như… thỏ ở trong rừng ấy.” Cô dùng một động vật rất mới để hình dung người Hạ, làm tôi bất giác nheo mắt.
Đúng là nhìn chung bọn tôi thấp hơn bọn họ thật, nhưng thỏ thì có phải hơi quá đáng không? Nghe như là đáy chuỗi thức ăn ấy, bực bội thật.
“Mễ Hạ, em vẫn luôn rất tò mò, ừm… Em nói này anh đừng giận nhé.” Tô Đóa tết hai bím tóc to màu đen, bên trong bím tóc có bện dây màu cầu vồng, cô chắp tay sau lưng ấp úng.
“Ừ? Em nói đi.”
“Ừm, là… em sờ mặt anh một cái được không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-khong-hop/2503021/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.