“Haiz…” Nhìn đám người tự do chạy nhảy trên sân bóng, tôi thở dài lần thứ không biết bao nhiêu trong ngày.
Đã hai tuần kể từ khi khai giảng, Tiểu Siêu vẫn chưa xuất hiện lại, không biết lần trước có phải là lần cuối cùng hay không, cũng chẳng rõ lần sau nó có đến nữa hay không. Tôi ngồi bên cạnh sân bóng nơi mặt trời có thể chiếu đến, rõ ràng hiện là giờ thể dục thích nhất nhưng tâm trạng tôi lại vô cớ thấy nặng nề.
Nói hay không nói đây?
Tôi cảm thấy có người mới ngồi xuống cạnh mình, nhìn sang thì thấy đó là Mạc Nhã.
“Sao cậu không ra sân mà ngồi một mình ở đây?” Mạc Nhã hỏi.
Kỳ diệu thật, học kỳ trước tôi còn thích cô ấy đến mức không ngần ngại đánh nhau với Hạ Nam Diên, cảm thấy đời này không phải cô ấy thì không cưới. Sang học kỳ này nhìn lại, cô ấy đã biến thành một bạn học nữ bình thường. Những suy nghĩ kết hôn sinh con với Mạt Nhã cứ như là chuyện kiếp trước.
Cái “thích” của tôi thật hời hợt. Đột ngột ý thức được điều đó khiến lòng tôi khiếp sợ, tôi thất thần nhìn chăm chăm gương mặt của Mạc Nhã.
“Mễ Hạ?” Mạc Nhã nghiêng đầu, nhìn tôi bằng vẻ nghi ngờ.
“À… Họ bảo tớ chửi người khác nên phạt thẻ đỏ, yêu cầu trong mười phút tớ phải bình tĩnh lại.” Hai lớp chơi bóng với nhau, va chạm cơ thể là chuyện bình thường, tôi hiểu. Thế nhưng khi nhìn thấy học sinh nam lớp năm gạt ngã Hạ Nam Diên, tôi vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-khong-hop/2503005/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.