Mạc Khiết Thần khẽ nhíu mày, gõ chiếc bút máy xuống mặt bàn, thở dài nhìn y. Cuộc họp vừa mới diễn ra còn chưa đến mười phút, Cố Sênh đã cho dừng lại, y lạnh nhạt nhìn đám nhân viên đang cúi rạp đầu, ném thẳng tập tài liệu trống trơn xuống mặt bàn làm việc, khiến mọi người sợ hãi không dám nói gì.
Trái ngược với những đồng nghiệp bên cạnh, Phỉ Ngọc Minh lại vô cùng thản nhiên nhâm nhi tách cà phê trên tay, chậm rãi xem lại tài liệu của mình ở trên bàn. Hắn có thể nhàn nhã như vậy chẳng qua là vì Cố Sênh không hỏi đến, hơn nữa Phỉ Ngọc Minh cùng với Vu Tử Ân đã chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp, nên dù y có hỏi đến cũng không vấn đề gì.
"Cuối cùng ai có thể cho tôi một lời giải thích?". Cố Sênh rốt cuộc cũng đã chịu mở miệng, giọng y hơi trầm xuống, tỏ rõ sự khó chịu của mình. "Cuộc họp hôm nay, mấy người định họp như thế nào đây?".
"Giám đốc Cố, chuyện này cũng không thể trách chúng tôi được...". Hạ Như ngồi phía dưới, rụt rè đáp lại, "Là do, do họp gấp quá nên chúng tôi không chuẩn bị kịp".
Mọi người nghe xong cũng chỉ biết gật đầu đồng tình, Du Du Lan ngồi cạnh khẽ liếc nhìn hắn lại chêm vào hai, ba câu. Vu Tử Ân tức giận muốn lên tiếng phản bác nhưng bị hắn kéo lại, cậu quay sang nhìn, chỉ thấy Phỉ Ngọc Minh lắc đầu thì mới thôi.
Phỉ Ngọc Minh dường như lường trước được chuyện này, nên khi nghe Hạ Như nói, bản thân cũng không mấy ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-khe-hon/438257/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.