Sau khi ăn xong, Cố Sênh không nói câu gì, lẳng lặng đứng dậy đi ra ngoài phòng khách và bật tivi lên xem nghị sự buổi tối. Phỉ Ngọc Minh cũng đứng dậy, nhanh nhẹn dọn dẹp bát đũa với lau dọn phòng bếp một chút mới an tâm rời đi. Lúc hắn bước đến phòng khách, vừa vặn chương trình nghị sự đang đề cập tới vấn đề sản xuất hàng hóa trong nước. Đây cũng là mục điểm mà Ngọc Minh quan tâm, nên chẳng cần đợi sự đồng ý của người kia, hắn đã bước đến chiếc sô pha màu kem.
Cố Sênh thấy hắn ngồi xuống, lạnh nhạt quay sang nhìn nhưng Ngọc Minh chỉ tập trung vào chương trình đang chiếu nên không để ý tới ánh mắt của y. Cũng vì thế mà Cố Sênh phát hiện hắn có thói quen vô cùng thú vị, mỗi khi có ý kiến trùng với suy nghĩ của mình thì Phỉ Ngọc Minh sẽ gật gù biểu thị sự đồng tình còn nếu có ý kiến trái chiều hắn sẽ theo thói quen mà lên tiếng phản bác. Cũng giống như lúc này, người dẫn chương trình vừa đưa ra ý kiến đã thấy hắn lên tiếng phản biện lại: "Cái này không đúng. Dù năm nay số lượng sắt thép được sản xuất ra ít hơn năm ngoái là thật, nhưng tổng doanh thu trong năm chưa chắc đã giảm".
"Tại sao lại không?". Cố Sênh vừa nghe hắn nói, hứng thú lập tức hỏi lại, trong giọng điệu còn có chút kích động. "Đối với công ty chuyên sản xuất sắt thép như CRS, doanh thu trong năm sẽ được tính trên số lượng sắt thép được sản xuất ra. Nếu năm nay số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-khe-hon/438251/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.