Bùi Vũ nhìn thấy hai người bên cạnh bàn ăn, cảm giác có chút quen mặt, nhìn kỹ lại Hàn Triết đang trưng gương mặt nghiến răng nghiến lợi kia, hắn mau chóng nhớ ra.
Hắn quay lại nói với Lục Thiếu Hàng: “Tôi lên tầng chờ, cậu có năm phút.”
“Thái độ kiểu gì vậy? Bây giờ gia sư đều như vậy à?” Hàn Triết bất mãn lẩm bẩm, âm lượng không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể làm Bùi Vũ đang lên tầng nghe thấy.
Tưởng Nhạc đấm vai hắn: “Mày sắp xong rồi, đừng gây sự.”
“Tao đâu có gây sự? Tao chỉ nói sự thật.” Trên tầng truyền đến tiếng đóng cửa, Hàn Triết thả lỏng âm lượng, kiên quyết: “Tao với mày đánh cược, hắn với xăm trổ nhất định là cùng tụi.”
“Mày khẳng định?”
“Đúng vậy,” Hàn Triết làm như có thật mà nói, “Gia sư kiểu nào lại nói mấy lời như học sinh bao nuôi mình? Nhìn hắn xem, vừa nhìn là thấy không phải người tốt.”
“Nhìn cái gì cơ?” Tưởng Nhạc buồn cười nói, “Tao cảm thấy hắn rất ngầu, hẳn là kiểu nữ sinh thích.”
“Thích, thôi đi, kiểu tóc kia như mới từ trại tạm giam ra, ngầu cái rắm ——”
Lời nói càng ngày càng thái quá, Lục Thiếu Hàng gõ gõ bàn cắt lời: “Luyên thuyên đủ rồi thì đi rửa bát đổ rác, làm xong thì phắn về nhà đi.”
“Vậy còn mày?”
“Đi học.”
Lục Thiếu Hàng đi rửa mặt thay quần áo, rồi mới lên thư phòng.
Bùi Vũ ngồi dưới ánh nắng từ cửa sổ hình thoi, bộ dáng viết nhanh lại trùng khớp với ảnh thẻ sinh viên một cách kì lạ.
So với bộ dạng xa cách lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-hoc-sinh-chuyen-truong/778708/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.