Giữa mùa hạ nóng nực, nhiệt độ trên người Bùi Vũ len vào vào kẹt cửa, đập lên mặt Lục Thiếu Hàng. Bên ngoài ve kêu râm ran, như muốn làm cho không khí nơi này hân hoan hơn một ít. 
Nhưng mà, hiệu quả cực nhỏ. 
“Vào đi.” Lục Thiếu Hàng nghiêng người nhường đường, nghiền ngẫm nhìn về phía cặp chân thon dài kia, biết rõ còn cố hỏi: “Chân một đêm là khỏi rồi?” 
Bùi Vũ căng da đầu “Ừm” một tiếng. 
Lục Thiếu Hàng không muốn làm khó hắn, chỉ là vẫn nghi ngờ thân phận đối phương: “Cậu thật sự là gia sư?” 
Bùi Vũ lấy từ ba lô một tấm thẻ sinh viên(*) đưa qua, giấy chứng nhận in và phát hành đúng là của đại học S tiếng tăm lừng lẫy. 
(*) Chỗ này QT ghi là "một trương học sinh chứng", tui không nghĩ ra từ nào hợp nên để tạm, nếu biết có thể nhắc tui nha. 
Trên thẻ sinh viên có dán ảnh chụp, chụp một người mặc áo sơ mi trắng, ngũ quan anh tuấn, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt. Chỉ là nhìn người thật trước mắt, có lẽ do tóc quá ngắn, mơ hồ có khí chất lạnh lùng cứng rắn, không giống như học sinh học hành nghiêm túc ở tháp ngà voi. 
Khí chất tương phản quá lớn. 
Lục Thiếu Hàng đưa lại thẻ học sinh cho hắn, cười như không cười mà nói: “Không ngờ sinh viên ba tốt như cậu lại quen biết với tên xăm trổ kia." 
Mất công mẹ cậu ngày hôm qua khen người này lên tận trời xanh, còn kêu tài đức vẹn toàn, nhìn đi này? 
“Tôi không quen biết tên xăm trổ cậu bảo,” Bùi Vũ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-hoc-sinh-chuyen-truong/778707/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.