“Hai vị khách quan, hai người muốn thuê phòng sao?” Tiểu nhị vẻ mặt hớn hở chạy đến.
“Ngươi không thấy mặt trời đã qua cả núi rồi sao, thuê phòng để làm gì nữa chứ?” Tuyệt Tinh dùng đôi mắt ghét bỏ nhìn hắn.
“Thế cho hỏi hai vị đến là để dùng điểm tâm à?”
“Bọn ta đến tìm người”
“Người mà hai vị đang tìm, vóc dáng thế nào ạ?” Tiểu nhị vẫn cung kính.
“Tìm ta?”
Giọng nói trầm ngâm mang theo hơi lạnh trên cao lầu vọng xuống.
Tuyệt Tinh nghe được thanh âm này, cả người bất giác run lên một cái.
Đôi mắt tím ngước nhìn con người cao ngạo đang đứng trên cao lầu hướng xuống kia.
Kỳ thực, đứng ở vị trí này, đôi mắt bạc kia thực sự có chút làm Nguyên Kì lạnh sống lưng.
Sự sắc bén đã là thừa, sự u ám lạnh giá càng quá quen thuộc nhưng đối diện đôi mắt kia ở vị trí này...!Nguyên Kì thực sự cảm thấy mình vô cùng thấp kém.
Hắn từng bước tiến lên bậc thang, nói: “Hoàng Thượng, chúng ta phải về thôi, trị an vẫn còn chưa giải quyết ổn thỏa, không thể lưu lại đây lâu được”
“Ta cũng rất muốn quay về nhưng mà người trong kia cư nhiên không chịu, còn đá ta ra ngoài” Hắc Phong nhìn Nguyên Kì hơi ủy khuất “Ngươi có biện pháp không?”
Nguyên Kì lắc đầu hồi lại.
Thế rồi cả hai vầng ngươi đều hướng về nữ tử duy nhất hiện diện nơi này.
Tuyệt Tinh đang cuốn theo dòng suy nghĩ cũng bị nhìn đến quay ngược lại thực tại.
“Gì? Không biết! Ta cũng lực bất tòng tâm”
“Xấu xa!!!!” Tiếng hét lớn vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-hoang-cung/3876655/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.