Thiên Nguyệt và Nguyên Kì sau khi thỏa thích chơi đùa cả buổi thì quyết định quay về Quý Cung nhưng khi về đến lại chẳng thấy Hoàng Thượng đâu cả, đôi mắt đen ngơ ngác tiềm kiếm xung quanh rồi nhanh toan chạy đi tìm thì đã bị ai đó giữ chặt tay lại:
- Người hãy nghỉ ngơi đi! Ta sẽ đi tìm Hoàng Thượng giúp người - Nguyên Kì nói giọng kiên quyết.
- Có phải ngươi giấu ta chuyện gì không? - Thiên Nguyệt tiến gần đến nhìn thẳng vào hắn.
- Không...chỉ là người sáng giờ đã chơi đùa ngoài trời lạnh như vậy rồi.
Nếu như còn ra ngoài nữa chắc chắn sẽ rước bệnh vào thân...thế thì lúc đó ta biết ăn nói làm sao với
Lâm Đại Tướng đây - Nguyên Kì né tránh ánh mắt của y.
- Được rồi! Vậy ta sẽ nằm đây đánh một giấc! Nhớ tìm người sớm cho ta nhé - Y nói rồi ngã mình xuống giường mắt nhắm nghiền.
Nguyên Tướng Quân không nhiều lời nữa, lập tức lao nhanh ra ngoài để tìm kiếm Hoàng Thượng.
Không cần nghĩ ngợi gì thêm, hắn phóng thẳng đến Thư Phòng và không ngoài mong đợi của hắn Hoàng Thượng thực sự đang ở đây.
Tiếng cười đùa vang vọng ra ngoài cả Thư Phòng, Nguyên Kì bước đến đẩy nhẹ cửa.
Xuất hiện trước mặt hắn là cảnh vốn dĩ không nên thấy.
Một nữ tử khoác lên mình bộ y phục xanh thăm thẳm như bầu trời, bóng dáng yêu kiều cùng dung nhan xinh đẹp mê lụy, cả thân người nhỏ nhắn được bao bọc hoàn toàn bởi Hắc Phong, bàn tay thướt tha dâng rượu, ánh mắt đỏ mê hoặc liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-hoang-cung/3876630/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.