- Kính chào Quý Phi! Chẳng hay người và Tướng Quân có quen biết nhau trước đó sao? – Tiêu Nguyên cung kính
- Không! Chỉ là…tình cờ gặp thôi – Y dùng ánh mắt nghi ngờ đáp lại
- À! Hoàng Thượng sai thần đến để xem tình hình của Quý Phi ra sao ạ! Người cần gì, muốn gì thì cứ nói thần sẽ sai người đáp ứng ạ! – Tiêu Nguyên vẫn cung kính
- Thật sao? – Khóe miệng Thiên Nguyệt nhếch lên tạo thành một nụ cười
- Vâng! Ngoại trừ việc người muốn rời cung – Tiêu Nguyên vẫn lãnh đạm
Thiên Nguyệt rủa thầm: Hais…Ta biết ngay mà thế nào cũng vậy.
Trước sau gì cũng chẳng được rời cung.
Vậy tới đây nói mấy lời vô bổ đó với ta làm gì chứ? Thật phiền phức.
Thiên Nguyệt tỏ rõ vẻ tức giận xoay người bước vào trong.
Tiêu Nguyên Thái Giám chạy theo nói to:
- Nếu người cần gì nhớ báo cho thần nhé! Chẳng hạn như thích ăn gì thì cứ bảo…Thần sẽ chu toàn!
- Thích nếm gì sao? – Thiên Nguyệt lẩm bẩm rồi mỉm cười thích thú.
Đám người hầu xung quanh cũng đã cảm nhận là có gì đó không lành.
Nhưng không dám lên tiếng, chỉ biết đứng im chờ điều đó tới như được sắp đặt sẵng từ trước.
- Ta muốn được nếm món hồ lô do chính tay bà lão gần đầu cổng kinh thành làm cả rượu “Hồng Nhi” mà chỉ phủ Khuynh Hữu ở Châu Đốc mới có được và món mì bất hảo của Tôn Kinh nữa.
Ngươi chu toàn được không? – Thiên Nguyệt nói và cười ranh mãnh
Tiêu Nguyên thở dài quả thật không hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-hoang-cung/3876605/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.