Đến ngày, Hoa Thư Giải đưa hắn lên phi cơ riêng. Thằng nhãi chết bầm cứ sống chết đòi bế hắn kiểu công chúa. Bạch Kết Dương dĩ nhiên là không đồng ý, sự nam tính của hắn không thể bị tàn phá đến thế được.
"Em chưa từng thử ở dưới nước bao giờ. Nước biển có thể dùng làm nước bôi trơn đó. "
Khỏi phải nói, hắn phải nhịn nhục mà chiều theo yêu cầu của Hoa Thư Giải. Một đường ra phi trường tư nhân, Bạch Kết Dương chỉ biết che mặt, nước da trắng giờ hoàn toàn mang màu gan heo. Hắn cố thu nhỏ bản thân vô hình đến mức có thể, nép sâu vào lòng Hoa Thư Giải như chim non nép cánh mẹ. Hoa Thư Giải cảm nhận được sự xấu hổ của người trong lòng, miệng cười tươi rói khiến ai nấy đều kinh sợ.
Má ơi, lão đại mà cũng biết cười trong sáng đến thế ư?
Bình thường khi mà Hoa Thư Giải cười, sẽ có một người chết hoặc bị tra tấn đến sống không bằng chết.
Thế mà hôm nay... Ai u trời sắp sập rồi.
Mỹ nhân nào là người thu phục được lão đại thế này? Xin nhận những kẻ phàm này một lạy a.
Mọi người xung quanh lén lút muốn nhìn thấy dung nhan người đẹp bé nhỏ đang nũng nịu (?) trong lòng lão đại, nhận được ánh mắt hung thần như muốn giết người từ ai kia đều sợ hãi dời mắt.
Nếu Bạch Kết Dương nghe được những suy nghĩ của họ, hẳn sẽ hét ầm lên: "Sự tồn tại của ông nó mờ nhạt đến cái mức đó hả? Con mắt nào khiến bọn mi thấy ta đang làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-he-thong-thuan-phuc-hoa-tam-nhan/883732/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.