Sáng chủ nhật có mưa phùn. Lúc thức dậy mở cửa kính liền chụp lại một bức ảnh gửi cho Tuấn Khải kèm theo lời nhắn.
“Em mới nhận ra, mình không có tấm hình chung nào cả.”
Xong liền để điện thoại sang một bên đi vệ sinh cá nhân.
Tuấn Khải thì đã dậy từ năm giờ sáng để đi chạy bộ dưới nhà. Không biết tự lúc nào mà việc ở một mình đối với anh trở nên tẻ nhạt tới như vậy. Thể dục xong thì ăn sáng rồi bắt đầu dọn đồ từ phòng mình sang phòng Hòa An. Lúc mở điện thoại lên thì cũng đã hơn chín giờ sáng. Nhìn thấy tin nhắn liền mỉm cười. Giơ lên chụp ngay một bức ảnh trong khi từ đầu tới chân còn đầy mồ hôi cực kỳ nam tính.
“Vậy khi nào về liền chụp cho em.”
Hòa An đang cùng mẹ đi cửa hàng quà lưu niệm. Nhìn thấy tấm hình Tuấn Khải gửi qua liền đỏ bừng mặt. Mới sáng sớm mà bày ra dáng vẻ lao động quyến rũ như vậy cho ai coi chứ. Hòa An cũng chụp lại một bức ảnh khác dính dáng lưng của mẹ gửi qua.
“Em đang đi chọn quà tặng nhân viên giúp mẹ.”
Nhìn thấy Hòa An cứ chăm chăm vào điện thoại mặt đỏ bừng miệng cứ cười cười mẹ Hòa An liền lên tiếng hỏi. “Con lại yêu rồi sao?”
Hòa An ngước lên nhìn nhún vai mỉm cười. “Mẹ đoán thử xem.”
Mẹ giơ một hộp bánh mứt lên thái độ không bất ngờ lắm. “Con do mẹ sinh ra mà, nhìn một chút liền đoán được.”
Hòa An liền bước đến bên cạnh choàng tay lên vai mẹ mình. “Tết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-em-la-anh-sang-cua-anh/831126/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.