Hòa An trước tiên là kiểm tra điện thoại, chỉ có một mình Trần Nhân gọi hơn mười cuộc. Tin nhắn thì báo hơn mười mấy tin toàn là chúc mừng Giáng Sinh. Đầu óc đã không còn đủ tỉnh táo để xem nên tạm bỏ qua một bên đi thẳng vào nhà vệ sinh.
Lúc đứng trước gương liền nhìn thấy dấu bầm đang sưng tấy trên môi. Hòa An lập tức đưa mặt sát lại soi để chắc chắn rằng mình không hoa mắt mà nhìn nhầm. Chuyện say đến quên trời đất ngủ lại phòng người khác không nói đi, còn cái dấu vết trên môi này là chuyện như thế nào. Nhớ rất rõ rằng hôm qua không hề có ẩu đả gì với ai, lúc về cũng còn được coi là tỉnh táo sao bây giờ thành ra bộ dạng này rồi.
Vừa tắm anh vừa trấn an bản thân rằng dấu vết này chỉ là do anh say quá nên vồ cả mặt vào đâu đó chứ không hề giống như anh đang lo sợ. Bao nhiêu hình tượng gầy dựng trước mắt anh ta hơn tuần lễ nay chẳng lẽ một phát tẩy sạch hay sao?. Hòa An tự trấn an mình bằng suy nghĩ anh ta chưa đá mình ra khỏi nhà thì có nghĩa là mình vẫn chưa làm gì quá đáng.
Quay trở ra mà đầu óc vẫn còn đang quay cuồng mở hộp cháo ra trước. Vẫn còn khá nóng. Mùi thơm ập vào choáng hết cả đầu óc của Hòa An, nếm thử một muỗng thôi cũng khiến Hòa An phải thầm khen ngợi, mùi vị khiến cho một người vị giác đang ở trạng thái không có cảm giác gì cũng phải gật đầu khen ngợi.
Càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-em-la-anh-sang-cua-anh/831096/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.