🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kim Mẫn Khuê đối xử với cậu có thể nói là muốn gì được nấy, cậu vẫn ghi nhận những điểm tốt của anh, nhưng thỉnh thoảng vẫn phải oán trách vài câu. Mỗi lần Lý Thạc Mẫn thầm mắng Kim Mẫn Khuê sau lưng là y rằng Từ Minh Hạo sẽ lên án cậu, nói tính cách cậu như vậy cũng chỉ có Kim Mẫn Khuê chịu được, thích gì cho cái đấy phải nói là chiều chuộng không giới hạn, vân vân và mây mây... Mỗi lúc thế này Lý Thạc Mẫn chỉ đáp trả một câu: mày thì biết cái đếch gì? Từ Minh Hạo bĩu môi chỉ coi như cậu thẹn quá hóa giận nên không phục.

Rõ ràng chỉ có mình cậu mới chịu được cái tính độc chiếm đến biến thái của Kim Mẫn Khuê.

Không được mặc quần ngắn, cổ áo không được để lộ xương quai xanh, không được quá thân thiết với con gái, con trai cũng không được... Thứ gì quản lí được anh đều muốn xen vào, giống như bây giờ, uống có lon Cola cũng không cho, Lý Thạc Mẫn đâu có phải là đứa trẻ lên ba đâu, không phải cứ chuyện gì cũng quản lí là tốt, huống hồ nếu bàn về kinh nghiệm chăm lo cuộc sống hàng ngày thì rõ ràng cậu có kinh nghiệm hơn Kim Mẫn Khuê rất nhiều, cứ bị quản thúc như vậy trong lòng cậu ít nhiều cũng có chút muốn phản nghịch.

Lý Thạc Mẫn bực bội nhìn ánh đèn hắt ra từ cửa số trên tầng, vuốt tóc một cái, nốc vài ngụm Cola rỗi ném vào thùng rác, chất lỏng lướt qua cổ họng còn mang theo cảm giác mát mẻ, lúc chạm vào dạ dày

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-doc-chiem/831162/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Đam Mỹ] Độc Chiếm
Chương 30
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.