"Không đói à." Văn Tuấn Huy đưa tay khép lại cổ áo đang mở phanh ra vì nóng của Từ Minh Hạo, vải áo dính chặt lấy làn da đang ướt đẫm mồ hôi làm Từ Minh Hạo khó chịu muốn thò tay kéo xuống, Văn Tuấn Huy chỉ im lăng nhìn cậu, nhìn có vẻ rất dịu dàng nhưng bàn tay giữ chặt tay Từ Minh Hạo không cho phép phản đối, sau đó đẩy cậu ngồi xuống bên cạnh Lý Thạc Mẫn, "Mau ngối xuống ăn gì đó lót dạ đi."
Lý Thạc Mẫn đang cúi đầu, âm thầm ngước mắt liếc nhìn Kim Mẫn Khuê, phát hiện con người kia đang rất thản nhiên rót rượu vào từng chiếc ly một, nhìn cũng không nhìn cậu lấy một cái, Lý Thạc Mẫn âm thầm thở phào một tiếng nhưng trong lòng lại không nén nổi cảm giác khó chịu, mình thì ngồi đây lo lắng gần chết còn tên kia hoàn toàn chẳng có phản ứng gì cả, thế mà còn cư xử như thể quan tâm tới cậu lắm không bằng, vậy mới thấy tên kia hoàn toàn không để chuyện của cậu ở trong lòng mà.
Lý Thạc Mẫn ôm bực bội, không có lý do để trút giận vào Kim Mẫn Khuê, chỉ có thể ngồi xụ mặt, vì vậy Từ Minh Hạo vừa ngồi xuống liền bị cho ăn ngay một đạp.
"Đau!"
Từ Minh Hạo khẽ la lên, gập cả lưng cúi xuống xoa xoa nơi bị đá, khuôn mặt đẹp trai nhăn nhó chỉ vào Lý Thạc Mẫn, ấy vậy mà bạn nhỏ kỉa còn hung hăng lườm lại, nhếch miệng nói: "Đáng đời."
Từ Minh Hạo chỉ nghĩ Lý Thạc Mẫn bị mình vạch trần quá khứ xấu khổ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-doc-chiem/831160/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.