Lý Thạc Mẫn cũng không biết vì sao hiện tại mình lại ở trong ký túc xá của Kim Mẫn Khuê, cậu chỉ nhớ rõ sau khi xem xong màn trình diễn kia cả người cậu rơi vào trạng thái mơ mơ hồ hồ, đến lúc kết thúc cũng mặc kệ cho Từ Minh Hạo kéo mình vào hậu trường, bên tai là đủ loại âm thanh nhốn nháo, trong đầu chỉ còn lại đám đông hỗn loạn và ánh đèn chói mắt, cùng với Kim Mẫn Khuê hình như vừa mới thay quần áo còn chưa kịp tẩy trang. Lý Thạc Mẫn không dám ngẩng đầu, chỉ bối rối theo chân ba người họ đứng ở cửa hậu trường, thấy Từ Minh Hạo nói ngày mai được nghỉ nên đêm nay phải chúc mừng mới được, cũng chẳng rõ sau đó mấy người này nói cái gì, chỉ biết ngơ ngơ ngác ngác đi theo về cái phòng kí túc xá mà cậu vẫn luôn khinh bỉ này.
Bởi vì Kim Mẫn Khuê vẫn còn trang điểm cho nên vừa vào phòng đã đi thẳng tới phòng tắm, còn cái thằng thấy sắc quên bạn tên là Từ Minh Hạo kia thì dính chặt lấy Văn Tuấn Huy, Lý Thạc Mẫn đứng ở cửa vào nhất thời có chút xấu hổ.
"Cậu cứ ngồi tự nhiên đi."
Văn Tuấn Huy khẽ vỗ vào Từ Minh Hạo đang tựa đầu lên vai mình, tùy ý quăng túi lên bàn sau đó gật đầu với Lý Thạc Mẫn một cái, Lý Thạc Mẫn khách khí ậm ừ một tiếng coi như đã trả lời, thấy Từ Minh Hạo thoải mái thả người nằm xuống cái giường bên trong, bộ dạng quen việc dễ làm thiệt tình khiến Lý Thạc Mẫn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-doc-chiem/831159/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.