Lý Thạc Mẫn về ký túc xá bằng cách nào chính bản thân cậu cũng không biết, chỉ nhớ được trước khi lên lầu Kim Mẫn Khuê còn xoa đầu cậu, cho đến khi tắm rửa xong xuôi năm yên vị trên giường Lý Thạc Mẫn vẫn còn cảm thấy rất hoang mang, Từ Minh Hạo ở giường dưới gọi hai tiếng thấy cậu không phản ứng cũng chỉ càu nhàu hai câu rồi mặc kệ.
Đờ đẫn nắm ngửa trên giường, trong mắt Lý Thạc Mẫn chỉ toàn là sự mờ mịt.
Rõ ràng sự việc vẫn đang phát triển theo phương hướng mà mình dự đoán, thậm chí còn tiến triển nhanh hơn tưởng tượng, bây giờ cậu hoàn toàn không phải sầu lo về việc làm sao mới khiến cho Kim Mẫn Khuê thích mình nữa rồi, đến lúc này cả kế hoạch cũng chỉ thiếu một cái kết dứt khoát nữa là xong. Chỉ có điều trong lòng cậu bây giờ không mảy may có chút hưng phấn vì sắp trả thù thành công nào cả, ngược lại tâm trí đã bị cơn bối rối chiếm lĩnh toàn bộ rồi.
Bên tai vẫn còn cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Kim Mẫn Khuê khi nói những lời cuối, nhớ tới ánh mắt người nọ khi ấy vừa âm u vừa hung dữ, trong lòng cậu lại dấy lên cảm giác hoảng hốt.
Lý Thạc Mẫn thở dài, đưa tay che mắt.
Lúc vừa bắt đầu Lý Thạc Mẫn nghĩ mình có thể kiểm soát được, nhưng thời gian dần dần trôi qua, dường như sự việc từng bước từng bước vượt khỏi khả năng khống chế của cậu, sự kiên quyết và cố chấp của Kim Mẫn Khuê hôm nay khiến cho người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-doc-chiem/831155/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.