Gần hết tiết tự học cuối cùng của buổi tối, Lý Thạc Mẫn nhận được wechat từ Từ Minh Hạo, nói là có chút việc nên sẽ không về cùng đâu, còn dặn cậu tự về một mình. Lý Thạc Mẫn chỉ đáp một từ "Ờ", đang định nhét điện thoại vào túi quần thì thằng này lại gửi thêm một tin nhắn nữa tới, mở ra xem, nét mặt cậu không thể giấu được sự ghét bỏ.
"Tao phải đi ăn khuya cùng Huy Huy nhà tao~”
Cách cả một cái màn hình điện thoại mà Lý Thạc Mẫn cũng có thể thấy được bản mặt đắc chí của Từ Minh Hạo.
Phải đi cùng? Lý Thạc Mẫn tắt màn hình cười khẩy một tiếng, là tự mày sáp vào thì có, làm như Văn Tuấn Huy chủ động rủ mày đi không bằng? Nghĩ dứt câu, chuông tan học vừa kêu lên tiếng đầu tiên thôi, Từ Minh Hạo ngồi cách Lý Thạc Mẫn hai dãy bàn đã vội vội vàng vàng phóng ra khỏi cửa lớp.
Lý Thạc Mẫn lắc đầu, thong thả dọn dẹp đồ đạc, tay chạm phải chai Cola đặt trong ngắn bàn còn sửng sốt mất một lúc, đến khi tỉnh táo lại cậu mới thấy mình chẳng còn chút tinh thần nào cả, vì vậy lại quẳng túi sách lên bàn, cả người tựa vào thành ghẽ, hai tay khoanh lại gối sau đầu, ngần người đưa mắt nhìn trần nhà.
Bạn học xung quanh tốp năm tốp ba tan học, cũng không lâu sau đó trong phòng học trống rỗng chỉ còn lại hai người.
" Lý Thạc Mẫn." Một giọng nữ nhu hòa vang lên từ phía cửa vào, cậu ngước lên thấy Phác Liên đang đứng cạnh bục giảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-doc-chiem/250611/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.