Ngày ấy Mông Ly bị Trần huyện lệnh ngăn trở, sau khi về nhà thấy vợ đi vắng, nghĩ rằng nàng mua thức ăn nên cũng không để ý. Nhưng chờ mãi cho đến đêm vẫn không thấy người trở về, lúc này mới nóng nảy ra phố tìm kiếm.
Hắn chỉ có một mình, muốn hỏi người khác có thấy vợ mình đâu không nhưng làm gì có ai thèm quan tâm đến hắn, đành phải dựa vào đôi chân đi tìm khắp nơi.
Thẳng đến đêm khuya trở về nhà, vẫn không thấy bóng người, nghi nàng có khả năng bị bọn buôn người lừa gạt, trong lòng lo lắng không yên nhưng ban đêm nha môn không có ai. Chờ buổi sáng hôm sau, hắn vội vàng đi đến huyện nha.
Tới trước cửa nha môn, Mông Ly báo với nha dịch chuyện vợ mình mất tích, nào ngờ nha dịch kia trực tiếp dẫn hắn đến một gian phòng, lệnh hắn ngồi ở đây chờ.
Mông Ly khó hiểu nhưng không dám hỏi, đành phải ngoan ngoãn ngồi đợi.
Vậy mà đợi hết một canh giờ.
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, có người đẩy cửa vào. Mông Ly nhìn thấy người tới là hai vị nam tử và Trần huyện lệnh, hắn cẩn thận nhìn, trong đó có một nam tử ngày ấy đến gõ cửa nhà mình.
Mông Ly thầm nghĩ không ổn, nhưng cố gắng làm ra vẻ trấn định, hành lễ với Trần huyện lệnh: “Thảo dân Mông Ly, tham kiến tri huyện đại nhân.”
Trần huyện lệnh “Ừ” một tiếng, làm tư thế thỉnh Minh Thịnh Lan: “Minh đại nhân, mời ngồi!”
Minh Thịnh Lan ngồi xuống, sau đó mời Trần huyện lệnh và Hàn Nhạn Khởi cùng ngồi, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-diem-cot/250545/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.