36
Đại lão vừa mới từ bên ngoài về, đang tháo từng cúc áo.
Y cởi áo khoác treo lên bên cạnh, hỏi: "Cậu muốn chạy?"
Cấp dưới cố gắng nhớ lại mấy câu Bách Niệm dạy mình nói: "Ngài không đối xử tốt với tôi."
Đại lão cười nhẹ, y xắn tay áo lên, đi về phía cấp dưới.
Cấp dưới lui về sau, lại bị đại lão bắt được.
Cấp dưới giãy giụa theo bản năng, lại nghe đại lão kêu lên một tiếng, mùi máu tươi nhàn nhạt tỏa ra từ người y.
Hôm nay lúc trở về đại lão gặp phải mai phục, viên đạn xẹt qua bờ vai y. Tuy không phải vết thương nặng gì, nhưng lại không được động mạnh.
Cấp dưới tránh khỏi tay đại lão, hệt như con thú non mà trừng y.
Đại lão nhìn đôi mắt cấp dưới, bên trong từ cảnh giác, sợ hãi đến phẫn nộ, tất cả đều có.
Mà trước kia đôi mắt ấy chỉ có trung tâm, dõi theo và ái mộ. Rốt cuộc là khác nhau.
Miệng vết thương trên vai nứt ra rồi, máu thấm ra ngoài áo sơ mi. Y mệt mỏi cởi bỏ nút thắt, xoay người đi tới phía sô pha:
"Cậu muốn chạy?"
Đại lão ngồi lên ghế, cởi quần áo, cầm lấy điện thoại trong nhà gọi người làm đến giúp y xử lý vết thương.
Đại lão nói với cấp dưới: "Cậu biết đi là có ý gì không?"
Đương nhiên là cấp dưới không biết rồi. Lúc này có người tiến vào gian phòng, hắn nhìn về phía cửa mở liền ngay lập tức chạy ra ngoài.
Sau đó thì bị bắt lại, một lần nữa bị trói rồi ném vào phòng ngủ của đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-dai-lao/247383/chuong-36-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.